Bộp.
Bạch Dữ nương theo quán lực rơi xuống mặt đất trước mặt đám người Vân Hạc Môn.
Huyết Ma bên kia không hiểu tự nhiên sao đối phương ngừng tay nhưng trong thâm tâm cũng thở ra một hơi.
Đôi bên bỗng nhiên ngừng chiến khiến nhiều người khó hiểu, ánh mắt đều dồn về đứa nhỏ thâm tàng bất bộ lai lịch bất minh kia.
"Chít chít chít!!"
Bỗng nhiên lúc này một loạt tiếng kêu loạn của ấu thú vang lên khiến đám người hơi chuyển tầm mắt.
Từ lúc nào mà trong tay đứa nhỏ kia đã có thêm một tiểu bạch thử nhỏ đến thảm thương, còn bị ướt, có chút... Khó coi.
"Tại sao ngươi lại ở đây? Không phải đã bảo ở yên đó đợi ta đến tìm sao?"
Bạch Dữ chỉ vào trán nó mắng, rơi ngay vào giữa trận chiến, thật có tiền đồ.
"Chít chít chít chít chít...!"
Tiểu chuột nhỏ bị mắng ủy khuất tố cáo. Cũng không phải nó muốn xuất hiện như thế.
Thủ phạm đang tìm kiếm đối tượng truyền thừa trong lòng có chút chột dạ.
"Nói tiếng người!"
Bạch Dữ nhức cả đầu nhéo nhéo lỗ tai nó.
"Chít..."
Nó oan lắm biết không, có nói được đâu.
Bạch Dữ nhìn tiểu chuột nhỏ nước mắt lưng chòng nhìn mình, bộ lông ướt nhẹp lại thêm hai cái tai rủ xuống, nôm mới đáng thương làm sao.
Hắn ngẩn ra, thế mới nhớ không thể truyền âm được.
Trên khuôn mặt nhỏ lạnh lùng cũng có chút vỡ nát, đầy bất lực.
Một màn đối thoại có chút hài hước này không hiểu sao khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570072/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.