Khúc Tử Nhi có thể nói gì? Không thể!
Chưa nói đối phương không có nghĩa vụ phải chia chác cho nàng, chỉ riêng việc đối phương mạnh mẽ, nàng đã không thể mở miệng yêu cầu đối phương nên làm theo quy tắc tu chân, ai nhìn đến thì đều có một phần.
Lại nói, những chỗ khác đối phương cũng chẳng quan tâm nàng lấy nhiều hay ít, thì giờ gặp phải thứ đối phương thích thì đối phương có lấy hết cũng là bình thường.
Khúc Tử Nhi dù có tiếc nuối nhưng cũng đành phải buông tay.
Cũng may nàng không phải luyện đan sư cũng như người của Thiên Đan Tông. Ngẫm lại, nếu Thiên Đan Tông mà đến nơi này, không nhìn đến thứ gì dù chỉ là một quyển đan phương cấp một hay mộc hỏa cấp một nào thì đảm bảo sẽ tức chết.
Khúc Tử Nhi có chút cười trên nổi đau của người khác, theo Bạch Dữ đi sâu vào trong đan phòng.
Để Khúc Tử Nhi tâm động nhất là khi đối phương không hiểu làm sao mở được một gian mật thất ẩn bên trong đan phòng. Mà trong đó... Một ngọn... Không, ba ngọn hỏa diễm do thiên địa hình thành đang chiếm lĩnh ba cái bệ đá, chiếu sáng cả gian mật thất.
"Đây là..."
Khúc Tử Nhi nói không nên lời, đứng đần ra nhìn ba ngọn hỏa diễm.
Địa hỏa - Tử Hàn Diễm, sinh ra trong hàn đàm trăm vạn năm, ở nơi không có một chút sự sống nào.
Địa hỏa - Xích Liệt Diễm, sinh ra ở nơi hỏa thuộc tính nồng đậm sâu bên dưới lòng đất.
Địa hỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570065/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.