"Dù bây giờ chúng ta thả nó ra ngoài cũng chưa chắc nó sống được trong bí cảnh này. Chi bằng giữ nó lại, mang về tông môn mà bồi dưỡng. Khúc tiểu chất nhi nói đúng hay không?"
Ma Tử cười dữ tợn nói.
Từ lúc đến đây đến giờ, Ma Tử đã nhìn thấy Bạch Dữ hái được rất nhiều thảo dược. Đối phương giống như không nhìn thấy sự hiện diện của hắn, khiến hắn khó hiểu cũng như không vui.
Nhưng hắn cảm thấy, đối với một đứa trẻ cảnh giác lên là điều sỉ nhục, nên cũng không bận tâm lắm.
Dù sao, hắn cũng không nghĩ một đứa nhỏ có thể có cái gì thâm tàng bất lộ.1
Hắn cũng đã nghĩ đến, có lẽ bản thân gặp một tán tu tu luyện công pháp tà môn nào đó, khiến cho bản thân nhỏ lại. Nhưng một tán tu cảnh giới sao có thể bằng hắn.
Dù ở trong bí cảnh này, tu vi của hắn bị đè xuống hóa thần kỳ thì cũng không trở ngại. Đối phương cũng sẽ như hắn mà thôi, mèo cắn mỉu nào khó mà nói.
Chuyện này cả Khúc Tử Nhi lẫn Bạch Dữ đều không biết, bởi vì hai người chưa từng động chân khí. Động phủ này cho phép tất cả mọi người vào, nhưng lại đẩy tu vi của họ xuống Hóa Thần hết. Người ở dưới tu vi Hóa Thần thì được phép giữ nguyên.
Mới đầu khi nhận ra điều này, Ma Tử rất kinh hãi, nhưng sau đó là kinh hỷ. Chủ nhân động phủ có thể làm được như vậy, chứng tỏ đối phương tu vi cao thâm. Tuy không biết có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570061/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.