Một đêm vô mộng.
Sáng hôm sau tỉnh lại khi nhìn đến thiếu niên ở trong lòng ngực mình ngủ ngon mà anh chỉ biết thoả mãn vô cùng.
Mặc kệ làm sao, anh cũng không buông con chuột ra nữa.
" Ưm..."
Con chuột nhúc nhích một chút, dính sát vào ngực anh, hai tay đều nhét đến giữa hai người, cả thân thể nhỏ nhắn áp đến mỏng manh.
Anh vòng tay ôm lấy cậu, kéo kín da thú.
Buổi sáng thời tiết vẫn còn rét buốt, con chuột bình thường đều ở trong hình thú mà đi ngủ, nay lại bởi vì không thể ảnh hưởng đôi cánh mà phải ủy khuất ngủ trong hình người, cơ thể mỏng manh của cậu có chút chịu không nổi.
Bên ngoài ánh sáng đã mạnh hơn, có tiếng thú nhân bắt đầu hoạt động bên ngoài.
Anh có chút không muốn buông cậu ra.
Nhưng chẳng lẽ để cho cậu nhịn đói... Tuy không đến mức đó nhưng mùa đông vẫn nên ăn thịt mới có sức chống chọi cái lạnh.
" Tôi đi săn, em đừng đi đâu nhé, rất nhanh thôi."
Anh nhịn xuống cảm giác không muốn, thủ thỉ bên tai cậu.
Để cậu nằm ngay ngắn trên giường, lấy mấy tấm da thú đắp lên người cậu, cẩn thận vén góc chăn cho gió không lùa vào được, kéo chậu than lại gần hơn, đâu vào đó rồi anh mới hôn lên trán cậu một cái, rời đi.
Lúc bóng lưng anh sắp khuất khỏi màn cửa, đôi mắt chuột mở ra, nhìn anh.
Đến khi người đi mất rồi đôi mắt nhỏ lại đóng, ngủ tiếp.
Nhưng mà có người không cho cậu ngủ.
" Tế ti Nae, tôi có thể nói chuyện với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-cua-thien-dich/915568/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.