Chương trước
Chương sau
Mùa xuân cũng đủ năng xuất.
" Floyd, cậu đừng buồn."
Bạch Kỳ Thư không biết nói sao nữa.
" Tôi không sao thật mà, biết đâu chừng trong này cũng có thì sao?"
Floyd cười đùa nói.
Nhưng hai người kia lại rất nghiêm túc nhìn bụng của Floyd.
Bởi vì hai người quá nghiêm túc nên cũng làm cho Floyd căng thẳng theo.
Lúc này cả ba đang nằm dài trên bãi biển uống nước dừa, đám thú nhân đã ra ruộng muối rồi.
Bạch Kỳ Thư đã mang thai mà mùa khô lại sắp đến nên Eagle đã cho cậu ở nhà, mà cậu ở nhà thì hai người kia cũng ở nhà theo, dù sao Alice cũng đã có hơn tháng rồi, đúng là nên ở nhà.
Nhưng nếu Floyd cũng có...
Ba á thú nhân còn đang chụm đầu thì từ xa đi đến một người.
" Tiểu Kỳ, nghe Aidan nói ngươi đã có ấu tể mới, ta đến xem có vớt vác được một tế ti tương lai nào cho tộc ta không?"
Alan tế ti đã lâu không thấy tự nhiên xuất hiện làm bọn họ hết hồn.
" Tế ti Alan, ngài đừng làm như tôi là nơi sản sinh ra tế ti không bằng."
Bạch Kỳ Thư muốn bái lạy.
" Tương lai không thể nói trước được đâu, ý..."
Alan cười cười, bỗng nhiên kinh ngạc lên, nhìn chằm chằm Floyd.
Bạch Kỳ Thư và Alice nhìn nhau, giống như có điềm mà quay lại nhìn Floyd.
Floyd bị ba người chú mục cũng hồi hợp.
" Làm sao vậy, tế ti Alan?"
Floyd ngập ngừng hỏi.
" Ấu tể nhà ngươi rất yếu, dạo này có phải làm việc vất vả quá không, nên tiết chế một chút, đợi ta về lấy thuốc cho ngươi."
Alan trầm ngâm nói rồi quay đầu đi mất.
Ba người bị lời nói của Alan làm cho chấn động.
" Hai người không biết luôn hả?"
Bạch Kỳ Thư nhìn Floyd, khó mà tin được hỏi.
" Tôi... Không biết."
Floyd cũng run sợ không thôi, hai tay ôm bụng.
Bạch Kỳ Thư nhìn Alice, người kia nhún vai.
Bởi vì Bạch Kỳ Thư cũng có nên dạo này hai người Floyd rất là tích cực cày cáy, việc này họ biết, nhưng không nghĩ được tại sao Dark lại nhìn không ra.
" Cậu có cảm thấy gì đặc biệt không?"
Bạch Kỳ Thư hỏi Floyd.
Như cậu và Alice thì sẽ thấy choáng váng hay gì đó, cơ mà lần đầu cậu cũng không có cảm giác, chỉ là thích ngủ hơn thôi.
" Thật là không có..."
Floyd cũng hoang mang lắm.
" Thôi vậy, đợi tế ti Alan trở lại hỏi thử xem, đứa nhỏ này thích tàng hình hay gì mà cả a phụ nó cũng nhìn không ra."
Bạch Kỳ Thư nói nói rồi bật cười.
" Dark mà đứng trong bóng tối thì nhìn không ra được đúng rồi."
Alice hợp tình hợp lý nói.
Hai người Bạch Kỳ Thư cùng Floyd ngẩn ra, sau đó thì bật cười.
Nói cũng đúng quá ấy chứ.
Ba người hí ha hí hửng nói đứa nhỏ nhà Floyd mang thuộc tính bóng tối một lúc lâu thì Alan tế ti quay lại, trên tay có mấy quả gì đó cùng một bình thuốc.
" Đây, cho ngươi, ngày uống một giọt, uống hết là được rồi, còn cái này là dưỡng thai quả, ba người các ngươi đều có thể ăn."
Alan đưa bình thuốc cho Floyd, sau đó đưa cái trùm quả có những trái nhỏ như trái trứng cá nhưng màu trắng sữa, rất đẹp.
Bạch Kỳ Thư cảm tạ rồi bóc một trái bỏ vào miệng xem thử.
Ừm... Nó ngọt như sữa đặc vậy.
" Mùi vị lạ ghê."
Alice gật gù.
" À đúng rồi, tế ti Alan, đứa nhỏ nhà cậu ấy không sao chứ, mà sao cả thú nhân nhà cậu ấy cũng nhìn không ra vậy?"
Bạch Kỳ Thư nhìn Floyd đang bốc quả nhỏ bỏ vào miệng mà quay qua hỏi Alan.
" Này hả, nó đúng là rất yên tĩnh, ấu tể quá yên tĩnh thì cả thú nhân cũng không phát hiện được đâu, nhưng đợi lớn thêm chút nữa là được thôi."
Alan tế ti cười hít mắt nói, lúc này ông chả khác gì ông tiên trong truyện cổ tích cả, hai cái râu mép phất phơ, nhìn vui mắt vô cùng.
" Xem ra nó giống Dark rồi."
Alice chốt lại một câu.
" Phụt! ha ha!"
Floyd cũng cười.
Hai người thấy cậu ta cũng vui vẻ, khổ tâm lắm chứ.
Người có người không có, áp lực đè nặng lên tâm tình của người không có, mà người có cũng không dám thể hiện quá nhiều, ai cũng không được vui.
Giờ ai cũng có rồi, thật tốt.
Lúc đám thú nhân trở về thì ba người đang ngồi tính xem tụi nhỏ sẽ có tính tình giống phụ hay giống mẫu.
" Ấu tể nhà cậu tất nhiên là giống Dark rồi, còn chưa ra đời đã giống."
Alice chắc như bắp nói.
" Tôi cũng nghĩ vậy đó, còn của cậu thì giống cậu."
Bạch Kỳ Thư gật đầu rồi nhìn Alice nói.
" Giống tôi có gì không tốt."
Alice không cho là đúng nói.
" Thì khổ Ian chứ sao, ha ha ha!!"
Hai người Bạch Kỳ Thư và Floyd cùng nói, cùng cười ha ha.
Alice bĩu môi.
" Nhưng mà con của cậu thì tôi không đoán được."
Alice nhìn bụng của Bạch Kỳ Thư, bó tay.
" Tôi cũng vậy."
Floyd đồng ý.
" Các người đang nói gì mà vui vẻ vậy?"
Dark lại gần hỏi, nhìn thấy trên bàn đá gần bọn họ có một trùm nhỏ màu trắng thì đưa tay bốc thử.
" Ấy, cái đó là quả dưỡng thai, anh ăn rồi Floyd sẽ nhịn đó."
Bạch Kỳ Thư ngăn lại hắn.
" À..."
Dark nghe vậy thì theo bản năng thả trái nhỏ xuống.
Ba người nhìn hắn.
Nhìn mãi mà chưa thấy hắn phản ứng, có chút thất bại nhìn nhau.
" Làm sao vậy?"
Dark thấy phản ứng khó hiểu của ba người thì hỏi lại.
" Anh có nghe tôi nói gì không, lập lại tôi nghe xem."
Bạch Kỳ Thư trợn mắt nhìn hắn.
" Thì cậu nói là dưỡng thai quả cho Floyd, kêu tôi đừng ăn..."
Dark bình thản nhai lại một lần, sau đó... Đờ ra.
Mấy người Eagle cũng nhìn lại đây.
" Dưỡng thai quả cho Floyd... Em ấy có thai?"
Dark ngốc nghếch hỏi lại.
" Xời, phản ứng của anh quá chậm."
Alice bó tay, nằm vật ra thảm.
" Có thật hả, sao tôi nghe không ra...?"
Dark không tin được nhìn Floyd.
" Tế ti Alan nói nên bọn em mới biết đó."
Floyd cũng cười.
" Đúng là nghe không ra, quá yên tĩnh."
Eagle cũng đi tới, nhìn Floyd một hồi rồi nói.
" Alan cũng nói giống anh đó, ông nói nó quá yên tĩnh thôi, nhưng qua một thời gian nữa sẽ nghe ra."
Bạch Kỳ Thư cười ha ha.
" Quan trọng nhất là, Dark, anh nên để cho Floyd nghỉ ngơi, ấu tể của anh rất yếu."
Bạch Kỳ Thư thật trịnh trọng mà nói với Dark.
Floyd đỏ mặt không thôi.
Dark thì có chút run sợ, xong cũng nghiêm túc gật đầu.
Đám người buồn người nhìn hắn.1
" Sao nó lại yên tĩnh như vậy?"
Mash rất khó hiểu mà hỏi.
" Nó giống a phụ nó, đen như mực, ai mà thấy."
Alice nhún vai.
" Ha ha ha!!"
Bạch Kỳ Thư cười ngã nghiêng.
" Nói cũng có lý quá nhỉ."
Mash gật đầu.
Từ sau chuyện kia Mash có vê ít cười hơn nhưng cũng không trầm mặt không nói nữa, vẻ ngốc nghếch thì vẫn có.1
Có lẽ Mash vốn là người vô tư, khờ ngốc trong chuyện tình cảm, bình thường nói tới việc giới thiệu á thú nhân cho hắn thì hắn đều ngượng ngùng, ai mà biết một khi yêu đương thì lại như vậy.
Dù sao cũng tốt hơn rồi.
Có điều mỗi khi Elias tới đưa cá thì hắn lại ngốc ngốc nhìn người ta, ánh mắt vô định.
Họ biết hắn thông qua Elias nhìn đến một người khác.
Elias lại không lý đến hắn, chỉ nói chuyện với mấy á thú nhân bọn họ, nhưng một chút cũng không đụng đến Silas.
Tuy thú nhân tình thân cũng không nặng nhưng chuyện của Silas thật sự quá mức, đến nổi thú nhân tộc người cá nghe được là giận dữ không thôi.
Nhưng vậy thì sao, yêu đương là chuyện ngươi tình ta nguyện, Silas cũng là tự mình đồng ý, nếu không sao có thể ra chuyện.
Elias không mắng hắn nhưng cũng không cho hắn cái nhìn tốt đẹp.
Mash lại chỉ lo chìm vào hồi ức nào đó, bộ dạng của hắn khiến cho Elias cũng thở dài.1
Sao lại khổ như vậy?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.