🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Phó Nam Đình nhìn cô rồi nói với quản gia Tần :" các người lui xuống đi"

 

" vâng"

 

Cô thấy mọi người đã đi hết rồi mới nhìn xung quanh bên trong biệt thự, căn biệt thự xây theo hướng kiến thức Đông Dương kết hợp từ truyền thống đến hiện đại với màu sắc chủ đạo là màu trắng, vật liệu tổng thể căn biệt hầu như đều bằng gỗ.

 

Phó Nam Đình nhìn cô hỏi:" thế nào, có chỗ nào muốn thay đổi không?"

 

Cô lắc đầu nói:" không cần, bối cục tổng thể rất đẹp"

 

Phó Nam Đình nắm tau cô đi về phía nhà ăn, nói:" đi ăn đi, lát nữa anh dẫn em với con lên phòng xem thử nếu không thích ngày mai anh nói quản gia sửa lại"

 

Khả Khả nhìn cô hỏi:" mẹ chúng ta sẽ ở đâu sao?"

 

Cô gật đầu :" đúng vậy, chúng ta sẽ ở lại đây, như vậy mỗi ngày Khả Khả đều sẽ nhìn thấy chú Phó rồi con có thích không?"

 

Khả Khả :" thật sao ạ, con thích lắm"

 

Phó Nam Đình vuốt tóc bé nhẹ nhàng nói:" được rồi ăn cơm đi"

 

Sau khi ăn xong cô dọn dẹp lại bàn ăn nhìn Phó Nam Đình nói:" anh đi tắm cho con bé đi"

 

Phó Nam Đình gật đầu :" được, em không cần rửa bát, ngày mai sẽ có người rửa, em ra phòng khách ngồi nghỉ một lát đi"

 

" được rồi, dọn xong em sẽ ra phòng khách, anh đi tắm con bé đi kẻo lạnh đấy"

 

Phó Nam Đình nắm tay Khả Khả lên tầng cô cũng dọn dẹp sơ qua nhà ăn rồi cũng ra phòng khách.

 



Phó Nam Đình dẫn Khả Khả lên phòng của bé ở tầng hai rẽ phải phòng cuối cùng là phòng của bé.

 

Vừa đẩy cửa vào Khả Khả nhìn căn phòng rồi lại nhìn anh hỏi:" căn phòng này giống phòng của con lúc trước quá"

 

Hôm qua anh đã cho người sửa căn phòng này thành phòng giống như phòng bé ở nhà ông bà ngoại, tông chủ đạo của căn phòng là màu hồng còn có chiếc giường lớn màu hồng nhạt, khắp nơi trong phòng đều sẽ có gấu bông và những món đồ đáng yêu.

 

Phó Nam Đình gật đầu nói :" đúng vậy, Khả Khả có thích không"

 

Khả Khả:" có ạ"

 

Phó Nam Đình nắm tay dẫn Khả Khả vào phòng tham quan một lát rồi lấy đồ ngủ đã chuẩn bị trước đó cho bé vào phòng tắm.

 

Cô ngồi đợi hai người xuống nhưng lại dựa vào ghế lim dim rồi chìm vào giấc ngủ.

 

Phó Nam Đình tắm cho Khả Khả xong lại dỗ bé ngủ trước, lúc anh xuống đã nhìn thấy cô đang dựa vào ghế ngủ quên còn nằm lên cái áo của anh.

 

Phó Nam Đình thở dài rồi nhẹ nhàng ôm cô lên phòng, phòng của cô nằm trên tầng ba rẽ trái là căn phòng cuối cùng hai bên là phòng vẽ anh chuẩn bị riêng cho cô và phòng để trống.

 

Phòng của cô cũng là căn phòng ngủ chính bên trong khá rộng và có chiếc giường lớn nằm giữa phòng, nếu cô muốn ngắm biển hoặc ngắm bình minh hay hoàng hôn đều có thể đứng ngay cửa sổ là có thể nhín thấy tất cả.

 

Căn biệt thự này anh mua khi biết cô thích biển và dành riêng căn phòng này cho cô.

 

 

Phó Nam Đình nhẹ nhàng đặt cô xuống giường rồi cúi người tháo dép ra để vào chăn giúp cô.

 

Anh kéo chăn đắp cho cô rồi lại cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô xong mới quay lại đi về phòng cảu mình ở phía đối diện.

 

Sáng hôm sau cô đã mơ màng mở mắt ra nhìn thấy xung quanh xa lạ cô bật người ngồi dậy định thần một lát mới nhớ ra mình đang ở đâu.

 



Cô lấy điện thoại lên xem rồi mới đứng lên kéo rèm cửa ra, đập vào mắt cô là cảnh bình minh đang lên chiếu đỏ cả mặt biển, ở đây cô có thể trọn cả vùng biển xinh đẹp ở đây.

 

Cô vui vẻ lấy điện thoại ra chụp một bức ảnh rồi mới đi tham quan căn phòng mới của mình.

 

Cô thấy trong phòng có hai cánh cửa nằm đối diện nhau, cô mở bừa một cửa trước trước mặt cô là căn phòng quần áo có đầy đủ quần áo của nhiều nhãn hiệu khác nhau cô thích thú đi khắp căn phòng rồi lại nhìn thấy có đủ túi xách phụ kiện đều ở đây, căn phòng này như cửa hàng quần áo thu nhỏ vậy cái gì cũng có và đặc biệt đều là size của cô.

 

Cô đi ra khỏi căn phòng đầy ắp quần áo này, cô đã biết căn phòng còn lại là gì nên cũng không tò mò nữa mà vào trong vệ sinh cá nhân rồi định đi xuống nhà.

 

Cô vừa mở cửa ra đã nhìn thấy Phó Nam Đình trước cửa, cô giật mình lùi lại nhìn anh nói:" anh làm gì ở trước cửa vậy"

 

Phó Nam Đình cười nhẹ nhìn cô nói:" anh định gọi em dậy xuống ăn sáng"

 

Cô gật đầu nói:" em biết rồi"

 

Phó Nam Đình nhìn cô vẫn chưa mặc đồ hôm qua liền hỏi:" em không thấy phòng quần áo sao, nằm ngay trong phòng em ấy"

 

Cô ngạc nhiên nhìn anh rồi chỉ tay vào căn phòng bên trong hỏi:" cả căn phòng đó đều là của em sao"

 

Phó Nam Đình kéo cô trở lại căn phòng quần áo nói:" đúng vậy, anh chuẩn bị cho em cũng không biết em đặc biệt thích gì nên anh mua một ít trước"

 

" đây mà là một ít à, anh đã mua hết chỗ để rồi đấy"

 

Phó Nam Đình nhìn cô đang ngạc nhiên nhìn mình nói:" được rồi, em mang thay đồ đi, anh ra ngoài đợi em"

 

Cô gật đầu rồi đi lại lấy chiếc váy phù hợp với mình rồi vào phòng tắm.

 

 

 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.