🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
 

Cô nhăn mày lắc đầu :" không sao đâu"

 

Khả Khả ở ngoài cửa nhìn vào thấy cô bị bỏng lại không chịu đi bệnh viện, bé bấm đồng hồ thông minh trên tay gọi cho Phó Nam Đình.

 

" alo Khả Khả"

 

Khả Khả nhìn cô nhỏ giọng nói:" chú Phó, mẹ bị bỏng không chịu đi bệnh viện, chú mau đến đây đi"

 

" được ,chú đến ngay"

 

Phó Nam Đình rất nhanh đã cùng trợ lý lâm chạy đến quán đã thấy cô đang được Kỷ Ngọc bôi thuốc.

 

Anh nhìn lòng bàn tay đã đỏ rõ rệt và lan rộng khắp lòng bàn tay, anh nhíu mày nói:" tôi đưa em đi bệnh viện, cái này không thể xử lý qua loa như vậy được"

 

Cô lắc đầu :" không cần phiền phức như vậy, đã bôi... Này anh làm gì"

 

Phó Nam Đình cúi người bế cô lên, cúi đầu nhìn Khả Khả" con ở đây hay muốn đi theo"

 

"Con đi theo mẹ"

 

" trợ lý lâm dẫn Khả Khả theo"

 

" Phó Nam Đình, anh thả tôi xuống, tôi không đi"

 

" em yên lặng chút đi"

 

Phó Nam Đình bế cô ra ghế sau rồi nhìn Trợ lý lâm nói:" nhanh lái xe đến bệnh viện"

 

Vừa đến bệnh viện anh đã bế cô chạy vào bệnh viện lớn tiếng với y tá hỏi:" bác sĩ Tô đâu rồi, mau đến đây cho tôi"

 

Tô Nghiêm trong phòng đang khám bệnh cho bệnh nhân nghe thấy có người lớn tiếng gọi mình liền đi ra.

 

Vừa ra đã nhìn thấy Phó Nam Đình đang bế cô trên tay, cậu chạy lại hỏi:" có chuyện gì vậy"

 

 

" bị bỏng "

 

" đưa vào đây trước đi, mọi người ra ngoài trước đi"



 

Phó Nam Đình ở ngoài phòng nhìn Khả Khả hỏi:" sao mẹ con lại bỏng thành ra như vậy "

 

Khả Khả ngấn nước mắt lo lắng nhìn cửa phòng đang đóng chặt, lắc đầu nói :" con không biết, mẹ ở trong bếp làm bánh được một lát thì mẹ la lên lúc con chạy đến đã nhìn thấy như vậy"

 

Phó Nam Đình ngồi xổm xuống lau nước mắt cho Khả Khả nói:" mẹ con không sao đâu, con đừng khóc nữa, lát nữa mẹ ra nhìn thấy con như vậy sẽ lo lắng đấy"

 

 

Khả Khả hít mũi nói:" dạ, con không khóc nữa ạ"

 

Hai người nắm tay cùng nhau đứng đợi cô đi ra, lúc cánh cửa mở ra đã nhìn thấy cả bàn tay phải đã được băng bó kín mít.

 

Tô Nghiêm nhìn cô nói:" em đi kê thuốc cho chị về nhà bôi vào, mấy người đến phòng dm đợi một lát đi"

 

Phó Nam Đình u ám nhìn cô đang ngồi phía đối diện, Tô Nghiêm vừa kê xong đưa thuốc đã được trợ lý lâm mang đi lấy thuốc.

 

Tô Nghiêm nhìn cô hỏi:" sao chị lại bất cẩn như vậy"

 

" đang nghe điện thoại không cẩn thận quên mang găng tay "

 

" ai gọi em mà lại có thể quên luôn chuyện quan trọng như vậy "

 

" Trần Tố Tố, hỏi tôi một số chuyện "

 

" chị về nhớ bôi thuốc đấy , thời gian này chị cứ ở nghỉ ngơi đi, đừng đến quán nữa, dù gì chị cũng bị thương rồi"

 

Phó Nam Đình đưa cô về tới nhà, trước khi xuống xe cô nhìn anh hỏi:" anh có muốn vào ăn cơm cùng chúng tôi không "

 

" Được ,tôi cũng có chuyện muốn nói với em"

 

" vào trong rồi nói"

 

Cô dẫn Khả Khả vào nhà anh với trợ lý Lâm đi phía sau.

 

Thím Lệ nghe tiếng mở cửa liền từ trong bếp đi ra nhìn thấy anh liền gật đầu chào hỏi:" thiếu gia"

 

Phó Nam Đình gật đầu cùng cô đi vào phòng khách.

 

Thím Lệ nhìn tay cô hỏi:" tiểu thư tay cô bị làm sao vậy"

 



" bị bỏng bây giờ không sao rồi"

 

Phó Nam Đình nhìn Thím Lệ nói:" Thím vào trong chuẩn bị bữa tối đi"

 

Thím Lệ gật đầu rồi đi vào bếp tiếp tục nấu bữa tối.

 

Khả Khả nhìn cô hỏi:" mẹ còn đau không ạ"

 

Cô mỉm cười vuốt tóc bé dịu dàng nói:" mẹ không đau nữa"

 

Cô nhìn Phó Nam Đình hỏi:" anh có chuyện gì muốn nói thì nói đi"

 

" Tôi muốn ở lại đây chăm sóc cho em"

 

" Không cần phiền phức vậy đâu"

 

" dù gì cũng phải có người đàn ông trong nhà chứ, chỉ có hai mẹ con em ở nhà tôi không yên tâm"

 

" Mẹ hay cho chú Phó ở đây đi được không"

 

" Vậy có phiền cho anh không"

 

" không phiền" Phó Nam Đình nhìn trợ lý lâm đang đứng phía sau nói:" cậu về nhà lấy hành lý đưa qua đây cho tôi"

 

Cô ngơ ngác nhìn anh lên tiếng hỏi:" anh thực sự cho rằng tôi sẽ cho anh ở lại đây sao"

 

Ba người đồng thời nhìn về phía cô, cứ ngỡ chuyện này chứ như vậy là qua rồi.

 

Phó Nam Đình bắt chéo chân nhàn nhã nhìn cô :" đương nhiên rồi, chẳng phải em không phản đối tôi ở lại sao"

 

" Nhưng tôi chưa đồng ý sẽ cho anh ở lại"

 

" mẹ có muốn uống nước không ạ, con vào bếp lấy cho mẹ nha" Khả Khả đứng dậy nói xong rồi chạy vào bếp.

 

" Phó Thiếu, tôi ra ngoài nghe điện thoại ạ" Nhìn anh nói rồi cũng bước ra ngòi chỗ đó.

 

" em muốn nói gì cứ nói đi, ở đây không còn ai nữa"

 

 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.