Chương trước
Chương sau
 

Sau khi từ bệnh viện về đến nhà, Khả Khả ngồi ở phía sau luôn nhìn cô.

 

Cô xuống xe mở cửa nhìn bé hỏi:" sao  từ nãy con nhìn mẹ chăm chú vậy"

 

Khả Khả xuống xe nhìn cô hỏi:" mẹ, không thích chú Phó sao ạ"

 

Cô hỏi:" sao con hỏi vậy"

 

Khả Khả buồn bã nói:" lúc nãy ở bệnh viện con nghe mẹ nói chuyện điện thoại sau này không cho chú ấy gặp con nữa"

 

Cô ôm bé nói:" không phải đâu, chuyện của người lớn con không hiểu,"

 

Khả Khả ôm cổ cô hỏi:" vậy con có thể thường xuyên gặp chú ấy không ạ"

 

Cô dừng lại trước cửa nhà quay qua nhìn vào đôi mắt đầy mong đợi của bé, cô cảm giác chua xót trong lòng, miễn cưỡng hỏi:"con rất thích chú Phó sao"

 

Khả Khả :" dạ, chú Phó rất thương con còn đối xử tốt với mẹ nữa, nên con rất thích chú ấy làm baba của con"

 

Cô đầy chua xót nói:" mẹ biết rồi"

 

Cô mở cửa để Khả Khả xuống , cúi đầu nhìn bé nói:" con vào nhà với ông bà đi, mẹ phải đến tiệm rồi"

 

Khả Khả :"mẹ không ở lại ăn cơm sao ạ"

 

Cô vuốt tóc bé nói:" không được, ở tiệm có việc mẹ phải đi rồi, con vào nhà đi"

 

Khả Khả :" dạ, tạm biệt mẹ"

 



Cô cười với bé rồi đóng cửa lại đi ra xe, cô thẫn thờ dựa vào ghế. Trong đầu cô luôn vang lên câu nói" con rất thích chú ấy làm baba" của Khả Khả.

 

Cô đầy chua xót và cảm giác rất khó thở tại sao con gái cô mang nặng đẻ đau lại thích người khác khi chỉ ở bên nhau có mấy tháng  không bằng người mẹ như cô chứ.

 

Cô cố bình tĩnh lại lái xe đến phòng khám tâm lý đã hẹn lịch trước đó.

 

Cô ngồi xuống ghế nhìn Tần Ngọc đang đi rót nước ở góc phòng, cô hỏi:" hôm nay lại làm phiền cô rồi"

………………

Phó Nam Đình vào trung tâm thương mại đi thẳng lên tầng trang sức, trợ lý Lâm lặng lẽ đi theo sau anh.

 

Phó Nam Đình đi vào cửa hàng trang sức kim cương dưới trướng của anh, người quản lý đã nhận được tin anh đến nên đã đến cửa hàng đợi sẵn.

 

Người quản lý thấy anh bước vào liền gật đầu cung kính nói:" Phó Tổng, anh đến rồi, anh vào ngồi đợi tôi một lát ạ"

 

Phó Nam Đình đi vào phòng vip ngồi bắt chéo chân đợi người quản lý đi ra lần nữa.

 

Người quản lý đặt cái mâm có đựng hộp vuông xuống trước mặt anh:" Phó Tổng, đây là dây chuyền anh đã đặt trước đó ạ, anh xem có hài lòng không ạ"

 

Phó Nam Đình vươn tay cầm lấy cái hộp mở ra, bên trong có một sợi dây chuyền hình mặt trăng ôm viên kim cương xanh, mặt dây chuyền được nạm hoàn toàn bằng những viên kim cương toát lên vẻ sang trọng  không kém phần dịu dàng tinh tế và sắc sảo.

 

Phó Nam Đình đóng hộp lại để lên bàn, lấy thẻ đen trong túi ra đưa quản lý gật đầu hài lòng:" khá hài lòng, thanh toán phần còn lại đi"

 

Người quản lý nhận lấy thẻ thanh toán tại chỗ, rồi để hộp vào túi đưa anh nói:" cảm ơn Phó Tổng đã tin tưởng cửa hàng ạ"

 

Phó Nam Đình cầm lấy túi rồi đi ra khỏi cửa hàng, nhìn trợ lý Lâm phía sau nói:" cậu chuẩn bị những món tôi chọn cho Khả Khả xong chưa"

 

Trợ lý Lâm :" xong rồi ạ, đã mang tất cả ra xe rồi ạ"

 

Phó Nam Đình :" vậy đi thôi"

……………



Từ phòng khám tâm lý đi ra cô lái xe đến bãi biển gần tiệm bánh, cô đậu xe ven đường rồi đi vào cửa hàng tiện lợi mua vài lon bia rồi đi ra bãi biển.

 

Cô ngồi trên bãi biển vừa uống bia, cô chưa bao giờ nghĩ sẽ đi tìm ba ruột cho con gái nhưng ông trời lại đùa giỡn với cô như vậy, sau ngần ấy năm người đó lại một lần nữa xuất hiện vào cuộc sống của cô một lần nữa .

 

Cô nhìn hoàng hôn lặng lẽ buông xuống phủ cả bầu trời đỏ rực, có những chú hải âu đang bay lượn ở trên mặt biển. Cô cảm thấy rất bình yên khi ngồi ngắm biển.

 

Cô nhìn điện thoại nhìn lên cuộc gọi của mẹ Tô, cô nhấc máy nhẹ giọng nói:" alo mẹ"

 

Mẹ Tô :" khi nào con về "

 

Cô :" sao vậy ạ"

 

Mẹ Tô:" không có gì, chỉ hỏi con có về nhà ăn cơm không "

 

Cô:" cả nhà ăn trước đi ạ, không cần đợi con"

 

Cô cúp máy rồi lại uống bia vừa ngắm hoàng hôn ở biển.

 

Phó Nam Đình đi từ sân bay ra xe, trợ lý Lâm vừa lái xe vừa hỏi anh:" Phó Thiếu, anh có muốn về nhà trước không ạ"

 

Phó Nam Đình vừa gọi điện cho cô vừa nói:" đến tiệm bánh"

 

Phó Nam Đình cau mày khi không ai nhấc máy, anh lại gọi thêm mấy lần thì không thể liên lạc được nữa, anh lạnh lẽo nhìn trợ lý Lâm nói:" tăng tốc đi, nhanh lên"

 

Màn đêm buông xuống những ngọn đèn ven đường cũng đã bật lên những ngọn đèn sáng cả con đường và những người sống về đêm cũng bắt đầu nhộn nhịp cả con đường.

 

Kỷ Ngọc đang dọn quán chuẩn bị đóng cửa liền nghe tiếng mở cửa liền ngước mặt lịch sự nói:" xin lỗi quý khách hiện tại quán đã đóng cửa rồi ạ"

 

 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.