Giang Hạ không nghĩ tới Chu Sâm sẽ đến tìm cô, “Chu đội tìm tôi có việcgì sao?” Mặc dù anh là quản lý bộ phận an ninh, nhưng mà tất cả mọingười đều quen gọi anh là Chu đội.
Chu Sâm đưa túi to trong tay cho cô, “Tôi vừa gặp Trần Yến, cô ấy nhờtôi ra ngoài mua hai phần lẩu cay Tứ Xuyên. Phần này là đưa cho cô.”
Trần Yến là nhân viên do Giang Hạ quản lý, có quan hệ rất tốt với GiangHạ. Có đôi khi thức ăn trong nhà ăn nhân viên không ngon, các cô liền ra ngoài mua lẩu cay Tứ Xuyên ăn. Cho nên nghe Chu Sâm nói như thế, GiangHạ vui vẻ nhận túi đồ.
“Cảm ơn anh Chu đội.”
Chu Sâm cười nói: “Không cần khách sáo, dù sao tôi cũng thuận đường. Vậy cô ăn đi, tôi còn có việc đi trước.”
Giang Hạ nói lời tạm biệt với Chu Sâm, sau khi đợi anh đi xa, nhấc túingửi một cái, hương vị lẩu cay Tứ Xuyên rất thơm, ngửi mùi làm nướcmiếng chảy ra. Xoay người chuẩn bị từ cầu thang quay về phòng làm việcđể tiêu diệt. Liền thấy Trình Dật Tu đứng ở cầu thang, lông mày cau lại, bộ dáng không quá vui vẻ.
Hôm nay anh mặc trang phục đầu bếp, từ trên xuống dưới đều là màu trắng, phía trên rộng rãi phía dưới hẹp cùng với móc gài thiết kế hoàn mỹ làmdáng người anh rất cao. Giữa eo buộc chiếc tạp dề, sạch sẽ mà chỉnh tề.Hai bên ống tay áo gấp đến khuỷu tay, lộ ra bên ngoài cánh tay màu lúamạch, tĩnh mạch hơi hiện, vừa nhìn chính là rắn chắc mạnh mẽ.
Nhớ tới lúc bếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-theo-duoi-vo-cua-chang-dau-bep/141951/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.