Giang Hạ hơi mông lung, là người buổi sáng đụng vào cô ở công viên!
Hứa Lôi thấy cô che mũi, vội vàng tiến lên, “Không sao chứ, để tớ nhìn xem!”
Cô kéo tay Giang Hạ bịt mũi, sờ sống mũi. “Không sao, không gãy, may mắn không bị ảnh hường gì!”
Đầu bếp Vu nghe được động tĩnh cũng từ trong phòng làm việc chạy đến,ưỡn bụng tiến lên trước mắt Giang Hạ. “Hóa ra là tiểu Hạ, mũi không saochứ?”
Giang Hạ lắc đầu, đưa mu bàn tay lau nước mắt. “Không sao ạ, chỉ hơi đau thôi.” Nhưng mà bị cùng một người đụng phải hai lần đều không nói xinlỗi, trong lòng vẫn hơi khó chịu.
Đầu bếp Vu nhìn sắc mặt Giang Hạ không được tốt, vội vàng trêu đùa nói:“Anh đang muốn tìm em đấy tiểu Hạ, đến đây, anh giới thiệu cho các emlàm quen.” Anh ta chỉ Trình Dật Tu nói: “Vị này chính là tiểu sư đệ củaanh Trình Dật Tu, tới đây thay vị trí của anh.” Nói xong lại chỉ GiangHạ nói: “Đây là Giang Hạ quản lý nhà hàng Trung Quốc, sau này hai ngườitiếp xúc rất nhiều, phải chung sống thật tốt.”
Trình Dật Tu vươn tay, “Vừa rồi thực xin lỗi, tôi không nghĩ tới sẽ cóngười đột nhiên xông tới.” Kỳ thật anh càng không nghĩ tới, sẽ ở kháchsạn gặp phải cô. Trở về chưa đến một tháng, có thể thuận lợi tìm đượccô, còn khéo như vậy trở thành hàng xóm và đồng nghiệp. Đây có phải làđiều mà người xưa hay nói ‘Đắc lai toàn bất phí công phu’ (Đến được thìchẳng mất công chi)?
Giang Hạ thấy anh nói xin lỗi, hơn nữa vừa rồi thật sự là mình và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-theo-duoi-vo-cua-chang-dau-bep/141948/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.