Hoắc Thừa Ân lại tiếp tục, giọng vô cùng hồ hởi:
"Cô học võ lâu chưa thế? Cô đánh tên béo đó, lực ghê lắm đấy! Thế mà tay chân cô vẫn thon thả quá nhỉ! Không có chút cơ bắp nào luôn!"
"..."
Không chỉ Tô Dĩ An, cả Vũ Lăng cũng phải đứng hình.
Cô bật cười, đáp lại:
"Bố tôi là trước kia là võ sư, tôi theo học ông ấy cũng khá lâu rồi!"
"Võ sư sao?" Ánh mắt Hoắc Thừa Ân sáng rực lên, "Ngầu cả một gia đình luôn!"
"Đủ rồi đó, Hoắc Thừa Ân!" Vũ Lăng không chịu nổi, quát.
Cũng chỉ đến lúc đó, Hoắc Thừa Ân mới im lặng.
Tô Dĩ An thì ngượng đến mức không dám nhìn mặt anh nữa. Đường đường là con gái, lại đi đánh đấm như thế này, mất hết cả nét duyên dáng của con gái, sao cô dám nhìn mặt anh ta cơ chứ.
Cũng may là hôm nay mặc quần, cũng không phải quần bó sát mới có thể dễ dàng hoạt động như vậy.
Từ nãy đến giờ không kịp xem thời gian, vậy mà đã hơn 10 giờ tối.
Vũ Lăng nhìn đồng hồ, lại nhìn Tô Dĩ An:
"Cô có ai chở về chưa?"
"À..." Tô Dĩ An ngừng lại vài giây, anh ta hỏi thế là có ý gì? "Tôi bắt taxi về!"
"Nguy hiểm lắm đấy! Để bọn tôi đưa cô về!" Hoắc Thừa Ân lên tiếng.
Từ nãy đến giờ, bây giờ anh mới thấy tên này nói được một câu ưng ý anh.
Tô Dĩ An méo xệch cả mặt. Hai người này có phải lo lắng quá cho cô rồi không? Chứng kiến cảnh tượng hồi nãy, bọn họ vẫn nghĩ cô không thẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-theo-duoi-tinh-dau/775034/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.