Chuyến xe buýt cuối cùng vừa tới trạm, Tô Dĩ An nhanh chóng bước lên xe, không quên quay đầu lại chào tạm biệt cậu nhóc.
Vũ Dương đứng nhìn cô ngồi ngay ngắn trong xe, mãi cho tới khi chiếc xe đi khuất khỏi tầm mắt, cậu mới thở dài đi về nhà.
Tâm trạng Vũ Dương bây giờ rối loạn vô cùng. Cậu điên rồi, cậu đang làm cái gì vậy chứ? Vậy mà lại thừa sức tiễn Tô Dĩ An tới tận đây sao? Lại còn đứng nhìn cô mãi rồi mới về?
Tiếng bước chân gõ trên mặt đất từ xa vọng tới, chỉ cần nghe, Vũ Dương cũng có thể biết được đó là ai.
"Anh hai..." Cậu khẽ gọi.
Vũ Lăng lại đi theo hai người tới tận đây.
Sắc mặt Vũ Lăng nghiêm túc vô cùng, đối với Vũ Dương thì nó đáng sợ ghê gớm.
Cậu lấm tấm mồ hôi hột, đi tới chỗ Vũ Lăng.
"Em thích Tô Dĩ An?" Vũ Lăng hỏi.
"..." Vũ Dương chỉ biết cúi đầu xuống đất, không đáp.
Cậu còn không hiểu bản thân đang nghĩ gì, thì trả lời câu hỏi của Vũ Lăng kiểu gì chứ?
Vũ Lăng chỉ biết thở dài. Thằng em trai của anh mặc dù vẫn chưa nhận ra cảm xúc trong lòng mình, nhưng chỉ cần nhìn biểu hiện của cậu nhóc, anh cũng có thể đoán ra. Bởi Vũ Dương quá dễ đoán.
"Anh không phản đối chuyện em thích Tô Dĩ An. Nhưng dù sao em cũng nên suy nghĩ cho kĩ. Cô ấy hơn em gần 10 tuổi!"
"Anh hai..." Giọng Vũ Dương có chút run lên, "Nhưng cô ấy...thích anh..."
[...]
Dãy nhà trọ sinh viên.
Căn phòng của Tô Dĩ An tối om,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-theo-duoi-tinh-dau/774985/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.