Vũ Dương tiếc rẻ, giọng ỉu xìu hẳn ra.
Tô Dĩ An cũng chỉ đành cười nhẹ, trấn an thằng nhóc:
"Vẫn còn dịp khác! Không sao!"
Vũ Dương không nói gì, khẽ thở dài. Tô Dĩ An hiểu tâm trạng của Vũ Dương, chỉ chơi một ván, quả thực không khiến Vũ Dương thoả mãn.
Nhưng cũng phải chịu thôi. Bây giờ mà chơi tiếp, có lẽ cô sẽ phải thâu đêm làm bài luận.
Vũ Dương cũng đành phải chấp nhận. Không có Tô Dĩ An chơi cùng, đột nhiên cậu lại thấy sợ, không dám chơi tiếp, chỉ sợ bậc rank lại bị tụt.
"Nhục nhã thật đấy, Vũ Dương!" Cậu lẩm bẩm, tự chửi rủa bản thân.
Tiếng chuông điện thoại lại vang lên, ánh mắt Vũ Dương mở to ra. Là Vũ Lăng gọi tới.
"Anh hai?"
Bỗng nhiên Vũ Lăng gọi cho cậu, lại đúng vào lúc này, có lẽ không phải chuyện gì nhỏ nhặt.
Cậu ngay lập tức nghe máy.
"Vũ Dương, ra mở cổng cho anh!" Giọng Vũ Lăng thều thào trong điện thoại khiến Vũ Dương sửng sốt.
"Anh uống rượu sao?" Cậu lo lắng bật dậy, chạy như bay xuống nhà, không quên hỏi han tình hình anh trai.
Nhưng đáp lại Vũ Dương chỉ là tiếng điện thoại bị ngât kết nối.
Lại say bí tỉ đến mức này rồi sao?
Rốt cuộc là có chuyện gì thế?
Vừa chạy ra tới cổng, cậu đã trông thấy một bóng người con trai ngồi sạp dưới đất, đầu gục xuống.
"Anh hai!" Vũ Dương vội vàng chạy ra mở cổng, lo lắng đến sốt ruột, bất an.
Vũ Lăng mắt nhắm nghiền. Nghe thấy tiếng động, anh mới hé mât nhìn.
"Thật là, anh uống bao nhiêu vậy? Mùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-theo-duoi-tinh-dau/774980/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.