Hôn?
Tô Dĩ An chau mày nhìn Khước Thần. Anh ta hôm nay thật sự có vấn đề rồi.
Hóng chuyện từ xa, đám người kia căn bản không thể nghe được gì. Chỉ thấy bản mặt của cả ba người đột nhiên thay đổi, tất cả chỉ biết nhìn nhau mà đoán già đoán non.
"Chuyện gì thế? Sao bỗng nhiên có vẻ quan trọng quá vậy?"
"Chắc không phải chuẩn bị có đánh nhau đâu nhỉ?"
"Vớ vẩn! Vũ tổng không phải loại người dùng nắm đấm phung phí vậy đâu!"
Quả thực, nhìn từ xa, biểu cảm của cả ba đều đang vô cùng nghiêm nghị.
"Khước Thần, yêu cầu này của anh hơi xa rồi đấy!" Tô Dĩ An dè dặt đáp lại.
Nhưng trước thách thức của Khước Thần, cô cũng bắt đầu có phản ứng.
Tim cô đập thình thịch như muốn phá vỡ lồng ngực. Hôn Vũ Lăng? Cô còn chưa dám nghĩ tới.
Liếc ánh mắt sang nhìn anh, chỉ nhìn qua gương mặt, cô hoàn toàn không thể nào đoán được tâm trạng của anh ta hiện tại như thế nào.
Không biết Vũ Lăng có hồi hộp như cô không nhỉ?
"Nếu hôn thì sao?" Vũ Lăng hỏi tiếp.
"..." Khước Thần bỗng nhiên có dự cảm chẳng lành, ngập ngừng một hồi sau, anh mới đáp lại, "...Vậy tôi sẽ không bao giờ làm phiền tới Tô Dĩ An nữa!"
Anh điên rồi! Điên thật rồi! Nói ra câu này, chẳng phải tự mình trói mình hay sao?
Nhìn thế nào đi chăng nữa, thì cả hai người này đều có cảm xúc đặc biệt với đối phương.
Nhưng để mọi người biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-theo-duoi-tinh-dau/2277618/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.