Từng con từng con, từng chút tiên lực bị tiêu hao, số lượng tiên lực hồi phục cũng không kịp lại với số lượng bị hao tổn. Ỷ Lan cảm thấy tay chân, cơ thể mình như muốn rụng rời vì mệt mỏi.
Trong Lồng Trấn Yêu, không ngày không đêm, cũng chẳng biết rốt cục họ đã phải chiến đấu suốt bao ngày rồi, sức lực vừa cạn quá nửa thì số yêu quái cũng đã bị quét sạch, Ỷ Lan mệt nhoài ngồi thụp xuống, đặt tay lên lồng ngực phập phồng, gương mặt nàng tái lại vì tiên lực tuột dốc.
Ỷ Lan thầm nhủ bản thân không được yếu ớt như vậy, quái vật thực sự, còn chưa đến nữa kìa.
Suy nghĩ vừa thoáng qua thì trong nháy mắt, ngay bên cạnh nàng, liền từ đâu văng mạnh tới, cắm sâu xuống cát một chiếc lưỡi liềm đen tím, đầy lệ khí bốc lên. Ỷ Lan sững người, chiêu pháp quen thuộc này....
Hắc Long, nó tới rồi.
Chiêu vừa rồi nó vốn không phải nhắm tới nàng mà là kẻ địch của nó - Tam Điểu. Hai con Ác Thú đang đấu đá nhau vô cùng khốc liệt, dường như còn chẳng bận tâm tới hai kẻ đứng dưới kia.
Mây vần vũ, cuốn như bão theo chuyển động của chúng. Mỗi lần Hắc long rống lên, là bầu trời cũng gầm lên những tiếng sấm chớp vang dội.
Mỗi lần Tam Điểu vung cánh, là gió bão lại nổi lên, cuốn bay, hất tung tất thảy ra xa. Cả hai con hung thú như đang nắm giữ lấy bầu trời, phân định thắng bại trên không.
Không biết, chúng đã đấu đá với nhau biết bao lâu rồi.
Tam Điểu có vẻ yếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-theo-duoi-chien-than-tuong-cong/963168/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.