Edit: Boo
Liễu Vi Dung khóc đến mức suýt chút nữa thì ngất đi, tiểu bảo bảo đáng yêu của nàng tại sao lại bị ôm đi rồi.
Không phải Phương Quý phi đã hoài thai rồi sao?
Cuối cùng Thái hậu muốn làm gì?
Cứ nghĩ đến chuyện về sau không còn nhìn thấy tiểu bảo bảo béo trắng đáng yêu, Liễu Vi Dung luống cuống, nước mắt rơi xuống lộp bộp.
“Chủ tử, người đừng khóc nữa, phụ nữ khi ở cữ không thể khóc……” Trần mama nóng nảy, vội vàng lấy khăn tay lau nước mắt cho nàng.
Liễu Vi Dung đành phải cố kìm nước mắt, ánh mắt ủy khuất nhìn chằm chằm Trần mama.
“Trần ma ma, có phải là phân vị ta quá thấp hay không, cho nên Thái hậu mới đem tiểu hoàng tử của ta đi?’
Trần mama nhíu mày suy nghĩ một chút, không chắc chắn nói: “Theo như nô tài thấy, chắc là không phải, có lẽ Thái hậu nương nương chỉ muốn nhìn tiểu hoàng tử một chút mà thôi?”
“Thế nhưng cũng không cần mang theo cả bà vú đi chứ….” Liễu Vi Dung cắn môi cãi lại.
Thế còn ý tứ của Hoàng thượng thế nào? Hình như là không có khả năng, đoán chừng là do ý tứ của một mình Thái hậu.
Trần mama trầm mặc.
“Chủ tử, tất cả cứ thuận theo tự nhiên, nô tài nghĩ là, Hoàng thượng cũng không thể cho Thái hậu nuôi dưỡng trưởng hoàng tử, còn có Phương Quý phi đã hoài thai, không thể ghi là danh nghĩa của nàng.”
Liễu Vi Dung ngẫm lại cũng đúng, chỉ có thể áp chế nỗi nhớ và sự nóng lòng của mình vào đáy lòng, chờ Mộ Dung Triệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thang-cap-o-hau-cung-cua-nu-phu/759793/chuong-48-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.