Chương trước
Chương sau
Móng tay Liễu Tương Nhã cắm vào lòng bàn tay thật sâu, mọi chuyện lại lần nữa thoát khỏi bàn tay nàng, nếu Bạch Liên phản chủ rồi, Tam muội chắc chắn sẽ không tin tưởng nàng nữa.
Nàng vẫn cho rằng Liễu Vi Dung còn là con người trước đây, đối với nàng vẫn còn vô cùng tin tưởng, không nghĩ tới lòng đã sớm thay đổi, trước chỉ là cùng nàng đóng kịch thôi.
Đến buổi tối, rốt cuộc Bích Thủy mang đến một tin tức xấu.
Khí sắc Liễu Vi Dung rất tốt, thậm chí so với trước kia còn tốt hơn, chẳng lẽ hàn độc trong cơ thể nàng đang từ từ bị loại trừ?
Điều này không có khả năng, mẫu thân nói rồi, độc tính của thuốc kia sẽ tích lũy, đến thời điểm nhất định sắc mặt sẽ càng ngày càng kém, thậm chí từ từ chết đi.
Nếu khí sắc nàng càng ngày càng tốt, như vậy nàng có thể khẳng định là do Bạch Liên đang giúp nàng chăm sóc thân thể.
Quả nhiên, Bạch Liên phản chủ rồi!
Xem ra nàng và Tam muội cắt đứt hơi sớm, đây thật là tin tức xấu, chỉ là cũng may, hiện giờ trên đầu nàng còn có cây to chính là Thái hậu.
Nếu như có thể, nàng thật không muốn dựa vào Thái hậu, nhưng không có nếu như, trừ con đường này, nàng thật không có đường khác.
Việc Hoàng thượng chán ghét nàng đến bây giờ cũng không có mảy may thay đổi.
Liễu Tương Nhã nheo lại mắt đẹp, đáy mắt hiện lên một chút u ám.
Hiện giờ Nhu Phúc cung không có tai mắt ngầm, không cách nào nắm giữ động tĩnh của Tam muội, mọi chuyện sẽ thoát khỏi tính toán của nàng.
"Tại sao vận khí của nàng có thể tốt như vậy?" Liễu Tương Nhã hung hăng nắm chặt áo ngoài, ghen tỵ trong mắt che giấu thế nào cũng không được.
Nếu như lần đó chìm dưới nước khiến nàng chết đi thì thật tốt!
Chết ngược lại sạch sẽ, còn sống chính là cùng nàng tranh giành.
Quan Sư cung
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Phương Chỉ Doanh mang theo một tia khiếp sợ cùng không dám tin, nhưng nhiều hơn nữa là vui mừng, vuốt ve phần bụng bằng phẳng của mình, nàng thật sự mang bầu?
Chỉ có một lần, nàng chỉ mới thị tẩm một lần thì mang bầu, ông trời đúng là đã chiếu cố nàng!
"Thái y, ngươi xác định không chẩn sai?" Thái y này là người của Thái hậu, cũng coi là người của nàng,
Y thuật tốt, lại hết sức đáng tin.
Lần này là lấy hình thức xem bệnh mới tới được, dù sao thân thể nàng yếu, gọi thái y tới đây rất bình thường.
Phương Chỉ Doanh chỉ muốn xác nhận một chút.
Lão thái y gật đầu khẳng định, "Vi thần khẳng định mạch tượng Quý Phi nương nương là mạch hỉ, vả lại đã mang thai một tháng rồi! "
"Thật tốt quá, Bổn cung rốt cuộc đã mang thai! " Phương quý phi cực vui mà khóc, bàn tay trắng nõn nhẹ nhàng vuốt ve bụng, trong mắt trong suốt thoáng hiện, nghĩ đến tối hôm qua Thái hậu cô cô nói muốn nàng giúp đỡ Lệ quý nhân, khiến Lệ quý nhân sinh hoàng tử rồi nhận làm con trên danh nghĩa của nàng, trong lòng liền bực bội không chịu được.
Cả đêm trằn trọc trở mình, khó có thể ngủ, đặc biệt là nghe nói buổi trưa Thái hậu cô cô triệu kiến Hoàng đế qua đó, rồi sau đó Hoàng đế ngủ lại nơi của Đức Quý nhân thì không nhịn được khóe miệng dâng lên nụ cười châm chọc.
Một đêm không có ngủ đủ kết quả chính là hôm nay lúc dùng bữa cảm thấy hết sức không thoải mái, thậm chí ngửi thấy mùi vị cá thì nôn không ngừng, nàng liền suy đoán có thể mình mang thai, nhưng lại không dám khẳng định, dù sao Hoàng thượng cũng chỉ mới lâm hạnh nàng một lần.
Tỷ lệ mang thai quá thấp, nhưng hôm nay được thái y trả lời khẳng định, trong lòng nàng mừng như điên.
Hiện giờ nàng có con của mình rồi, Thái hậu cô cô hẳn là sẽ phải buông tha ý tưởng của nàng.
Thế nhưng nàng không biết rằng Thái hậu căn bản sẽ không buông tha, bởi vì nàng biết thân thể cháu gái mình có bao nhiêu sức lực, cho dù thật sự mang thai đứa bé, có thể giữ được hay không cũng khó nói, nếu như có thể sanh ra được, đứa bé nhất định sẽ không khỏe mạnh, nói không chừng giống như bộ dạng Hoài Dương Vương hiện tại, là một ấm sắc thuốc.
Cũng không có bao nhiêu tác dụng.
Tứ đại cung nữ thân cận nàng cũng vui mừng vì chủ tử, liên tiếp chúc mừng chủ tử.
Sau khi dặn dò thái y không tiết lộ tin tức nàng mang thai, Phương Chỉ Doanh liền bắt đầu bận rộn.
Dĩ nhiên không thể nào lừa gạt được Thái hậu.
Khi Thái hậu biết Phương Chỉ Doanh mang thai, đầu tiên là kinh ngạc một lúc, tiếp theo không phải mừng rỡ, mà là tức giận.
Nàng thật không biết trời cao đất rộng, không nghe khuyến cáo của nàng mà mang thai đứa bé, gần đây nàng bắt đầu dần dần cảm thấy có chút lực bất tòng tâm, sợ là chịu đựng không tới đợt tuyển tú ba năm sau, gia tộc lại đưa một tú nữ vừa độ tuổi tuyển tú vào cung.
"Lưu mama, ngươi nói đứa bé Chỉ Doanh kia có phải quá mức ngang ngược hay không? Ta chỉ là muốn nàng nhận một hoàng tử khỏe mạnh, nàng lại muốn tự mình sinh, đây không phải là liều mạng sao?" vẻ mặt Thái hậu giận dữ, rất tức giận nói với Lưu mama.
"Thái hậu ngài ngàn vạn lần đừng tức giận, có lẽ Quý Phi nương nương chỉ muốn một đứa bé thuộc về mình." Lưu mama nhìn rất thấu đáo, nữ nhân nào lại muốn nuôi đứa bé của người khác?
Huống chi nàng còn trẻ tuổi tướng mạo lại đẹp như vậy, Thái hậu nương nương tuy nói là vì nghĩ cho gia tộc, nhưng đối với Phương Quý Phi cũng rất để ý, chỉ là Quý Phi không nhận ra khổ tâm của Thái hậu.
"Cái gì đứa bé thuộc về mình, nàng cũng không nhìn xem chính bản thân mình, có thể sinh ra đứa bé khỏe mạnh sao?" Thái hậu hung hăng vỗ mặt bàn một cái, tức giận trách mắng.
Nàng sợ là không sống được mấy năm, năm xưa lúc bị đày vào lãnh cung thân thể liền bị phá hủy, sau đó dù lại được Vua cưng chiều, tỉ mỉ điều dưỡng, cũng không trở về ngày trước được.
Hoàng đế từ nhỏ đã lạnh lùng, không thân thiết với nàng, khi đó nàng vì tranh thủ tình cảm, quả thật cũng có chút coi thường hắn, quan hệ mẹ con có chút lạnh nhạt.
Làm cho nàng vừa tức vừa bất đắc dĩ.
"Nhưng bây giờ Quý Phi nương nương đã mang thai, nếu bị đồn đại ra rất nguy hiểm, nô tài cho rằng quan trọng nhất là Quý Phi nương nương giữ được đứa bé, những thứ khác chờ sau này lại nói! "
Lưu mama ở một bên đề nghị.
Thái hậu suy nghĩ một chút cũng đúng, bây giờ không phải là lúc nổi giận, liền phân phó Lưu mama phái người có kinh nghiệm phong phú đến bảo vệ Phương Chỉ Doanh, giúp nàng an thai.
Tử Thần điện
Mộ Dung Triệt sau giữa trưa khó được nhàn nhã nằm nghỉ ngơi, chánh sự thuận lợi khiến hắn nhẹ nhõm không ít, mấy ngày nay thỉnh thoảng trêu chọc Đức Quý nhân cũng đủ để tâm tình hắn vui vẻ.
Trước hai đại gia tộc của Huệ phi cùng Thục phi âm thầm liên hiệp lại bị Lệ quý nhân trong lúc vô tình phá đi, tiết kiệm cho hắn không ít sức lực.
Lệ quý nhân này vẫn còn chỗ dùng, thật đúng là một vũ khí sắc bén.
Về phần yêu cầu của mẫu hậu, lại làm cho vị Hoàng đế như hắn hết sức không kiên nhẫn.
Lúc mới bắt đầu bảo hắn điểm bài Đức Quý nhân nhiều một chút, hiện tại lại bảo hắn điểm bài Lệ quý nhân nhiều một chút, mẫu hậu có ý định gì chẳng lẽ hắn không rõ?
Chỉ là nàng nhất định phải thất vọng.
Quyền thế của gia tộc Phương thị đã cao ngất rồi, còn mơ hồ uy hiếp đến hoàng quyền, hắn không thể tha thứ.
Hắn sẽ không trở thành phụ hoàng thứ hai!
Để cho nữ nhân hậu cung mặc sức giày vò nhau, chỉ cần không gây ra tai họa cho hắn cùng con cháu, hắn coi như nhìn họ diễn trò.
Nghĩ đến mới vừa rồi nghe được tin tức ám vệ truyền đến, Phương Chỉ Doanh có bệnh thế nhưng mang thai.
Khóe miệng Mộ Dung Triệt cong lên, cười lạnh, thân thể như thế thì sinh ra đứa bé khỏe mạnh cái gì, căn bản không cần bận tâm.
Bây giờ Hoàng hậu chắc đang nôn nóng lắm đây!
Phương quý phi mang thai thật là đúng lúc, Mộ Dung Triệt nheo lại con mắt.
"Tiểu Lý Tử, mau đem tin tức Phương quý phi mang thai truyền ra ngoài."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.