Chương trước
Chương sau
Trước cung yến các nàng miệng giống như hồ lô, đều không nói chuyện, nhưng bây giờ ở trước mặt Thái hậu lại lộ ra biểu hiện nịnh nọt, chỉ thiếu mỗi việc chạy đến ôm lấy đùi Thái hậu thôi?
Trong lòng Liễu Vi Dung xuất hiện cái suy nghĩ này, nhưng mà trên mặt vẫn lộ ra thần sắc quật cường, chỉ là kính cẩn nghe theo như cũ, dù sao bất kể như thế nào, lửa giận của Thái hậu này nàng chính là người phải hứng chịu, ai bảo nàng chỉ là một quý nhân nho nhỏ.
Thái hậu nghe những lời của các phi tần xung quanh, đáy mắt hoàn toàn sáng lên, nàng bình tĩnh nhìn Liễu Vi Dung, thấy trên mặt nàng ngoại trừ thản nhiên chính là kính cẩn nghe theo cùng thần sắc quật cường, ánh mắt tối sầm lại, có chút hoảng thần, nhớ tới chính mình cũng từng bị hãm hại như thế này lúc mới vào cung, khi đó nàng không phải rất giống Đức quý nhân trước mặt sao?
Lại nói, nàng vẫn còn rất coi trọng đứa bé này, phân vị thấp, không có tâm cơ thâm trầm, lại không được người nhà yêu thích, là lựa chọn tốt nhất.
Đáng tiếc….
Bất kể như thế nào, về cơ bản bên ngoài thì Hương Nhi cũng là cung nữ của nàng.
Hiện tại xem ra, còn chưa có đủ thông minh! Có lẽ ở trong cung lâu rồi, sẽ thay đổi thôi, cũng là một dạng giống nàng.
Quả nhiên là không có ai dạy bảo, hơn nữa, Hoàng thượng thế nhưng cũng không có thương lượng cùng nàng chuyện tặng cho nàng một mama giáo dưỡng, làm cho nàng đối với Đức quý nhân trước sau không có hảo cảm.
Phi tử thân thể khỏe mạnh không phải chỉ có duy nhất một mình nàng, có lẽ Lệ quý nhân cũng là một lựa chọn không tồi.
Thật ra thì nàng nổi giận với Đức quý nhân, việc Phương Chỉ Doanh bị thương là một nguyên nhân, tại sao Hương Nhi lại cố tình đụng vào cỗ kiệu của Phương Chỉ Doanh, khiến cho Phương Chỉ Doanh bị thương, chủ tử phía sau màn này là ai nàng biết rõ trong lòng, nàng cũng không thể hỏi tội.
Hương Nhi là người Hoàng hậu đưa qua, nàng cũng muốn đả kích Hoàng hậu một phen, nín nhịn một bụng hỏa khí.
Một nguyên nhân khác chính là nàng cũng không thể dễ dàng tha thứ cho việc con trai của mình dành nhiều tâm tư đối với Đức quý nhân.
Đầu tiên là mama giáo dưỡng, gần đây chính là Hương Nhi………
Hoàng đế không thích ngoại thích quá lớn mạnh, nàng cũng biết, nhưng nàng cũng có một chút lòng riêng.
Lấy Đức quý nhân khai đao, kiên quyết đả kích một phen, khiến cho Hoàng thượng lấy đó mà làm gương.
“Được rồi, cũng đừng nói nữa! ” Thái hậu có chút chán ghét liếc bọn họ một cái, làm sao nàng không biết họ có chủ ý gì?
Trong lòng mọi người đều cảm thấy rét lạnh, bỗng nhiên im lặng.
“Thục phi, ai gia có nói là do Đức quý nhân hạ thủ sao?” Thái hậu khẽ liếc mắt nhìn Thục phi một cái, nhẹ giọng nói ra, giọng nói cũng không giống như là đang nổi giận.
Nói thật nàng cũng không quá thích Thục phi này, lõi đời khôn khéo quá mức, Phương Chỉ Doanh chỉ sợ ép không được.
Thục phi vừa mới nghe xong, cảm thấy trong tai nàng sau khi nghe được lại thành mùi vị khác.
Thục phi không nghĩ tới Thái hậu đột nhiên nói nàng, sửng sốt một chút, cuống quýt đứng ra, lúng túng cười khan mấy tiếng, nói: “Thái hậu nói đúng! Là tỳ thiếp võ đoán quá mức, xin Thái hậu thứ tội! ”
Trong lòng lại thầm hận chính mình thiếu kiên nhẫn.
Bây giờ lại ở trước mặt mọi người mất hết thể diện.
Hoàng hậu nhàn nhạt nhìn, đáy mắt thoáng qua ý cười rồi biến mất.
Liễu Vi Dung ngạc nhiên, không hiểu vì sao, đây là chuyện gì? Không phải Thái hậu đang hỏi tội nàng sao? Tại sao lại hướng đến chỗ Thục phi?
“Ngươi biết là tốt rồi, đây là lần đầu tiên, lần sau cũng không thể chiếu theo lệ này nữa! ”
Thái hậu lại chuyển hướng đến Liễu Vi Dung, lạnh lùng kêu một tiếng: “Đức quý nhân! ”
“Có tỳ thiếp! ” Liễu Vi Dung vội thu hồi biểu tình kinh ngạc trên mặt, cung thuận trả lời, trong lòng lại cười khổ, rốt cuộc cũng đến, thật là quá biệt khuất, rõ ràng không phải là nàng chỉ điểm, lại muốn nàng làm một bối hắc oa ( làm một người chịu tiếng xấu thay cho người khác sao ý, hắc oa có nghĩa là nồi đen ^^)
Nếu là lần này không nhịn được, đừng nói làm sủng phi, ngay cả làm một quý nhân cũng không biết có làm được tiếp hay không………….
“Đức quý nhân, bây giờ ngươi biết lỗi của mình ở đâu chưa?” Thái hậu híp mắt, nhàn nhạt hỏi một câu.
“Tỳ thiếp ngu dốt, xin Thái hậu chỉ bảo! ” Liễu Vi Dung thản nhiên nhìn thẳng vào mắt Thái hậu, khẽ cắn răng, thẳng người lên.
“Nếu là vì chuyện Hương Nhi đụng phải Quý phi nương nương, sáng nay tỳ thiếp cũng mới biết được tin tức này, nếu như Thái hậu cho rằng tỳ thiếp gây ra, tỳ thiếp cũng không còn gì để nói nữa! ”
Một câu vừa nói ra, mọi người xung quanh đều kinh ngạc nhìn nàng, thế nhưng lại dám to gan như vây? Không phải trực tiếp thừa nhận lỗi lầm, sau đó nhận phạt sao?
Lúc này, Lãnh mỹ nhân Đoan phi nói chuyện, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng không ngờ lại dễ nghe.
“Thái hậu, Đức quý nhân mới vào cung có mấy ngày, lấy thân phận cùng thân thế của nàng, chắc chắn không có khả năng mua được cung nữ Hương Nhi này, về phần tại sao Hương Nhi lại đụng vào cỗ kiệu của Quý phi tỷ tỷ, trong đó sợ có ẩn tình.”
“Thiếp thân cũng đồng ý với lời nói của Đoan phi tỷ tỷ, xin Thái hậu minh xét” Hiền phi vốn đang trầm mặc cũng lên tiếng, nàng vốn là con gái Ngự sử, trời sinh tính tình ngay thẳng, trong lòng tất nhiên rõ Đức quý nhân là người vô tội.
Cộng thêm lời nàng vừa mới nói kia, quả thật rất hợp khẩu vị của nàng.
Trong cung quá nhiều chuyện người lừa ta gạt, nàng cũng thấy rất thích thú đối với tính tình thật của nàng.
Liễu Vi Dung không biết tính tình quật cường của nàng không ngờ lại vừa mắt với hai người này.
Đáy mắt Liễu Vi Dung xẹt qua một tia kinh ngạc, môi đỏ mọng khẽ cong lên, thật không nghĩ đến Đoan phi cùng Hiền phi lại ra mặt nói chuyện giúp nàng.
Thái hậu trừng mắt liếc Đoan phi cùng Hiền phi, cau mày không vui liếc Liễu Vi Dung, quay đầu nhìn về phía Hoàng hậu đang ở bên cạnh: “Hoàng hậu, ngươi thấy thế nào?”
Sắc mặt Hoàng hậu liền hơi khẽ biến đổi, nàng suy nghĩ một chút, mỉm cười nói: “Theo nô tỳ thấy, chuyện Hương nhi này bên trong nhất định có nội tình, có điều Đức quý nhân lại là chủ tử của Hương nhi, cũng là nên có một phần trách nhiệm, cái gọi là không có quy củ, hôm nay chuyện này lại xuất hiện, về tình thì có thể lượng thứ, mai sau khi xong chuyện này lại có nội tình kia.
Sự xuất hữu nhân (có nguyên nhân),vậy trong cung chẳng phải càng làm cho rối loạn hơn sao? Mẫu hậu, ngài thấy có đúng không?”
Nói đến chỗ này nàng đột nhiên ngậm miệng lại.
“Hả? Vậy theo ý tứ của Hoàng hậu, phải trừng phạt Đức quý nhân như thế nào?” Thái hậu liếc mắt nhìn Đức quý nhân đang có chút khẩn trương, đáy mắt thoáng mỉm cười nhìn Hoàng hậu hỏi.
Các phi tần còn lại đều nín thở chờ đợi.
Phương quý phi bị thương, tất nhiên không thể thị tẩm, nếu như Đức quý nhân muốn đem chuyện này gói gọn lại, thì hãy rút thẻ bài, các nàng liền có nhiều cơ hội hơn, cho nên bọn họ cũng rất quan tâm đến việc Hoàng hậu sẽ xử trí như thế nào?
Hoàng hậu đối với việc Thái hậu cứ dứt khoát giao việc trừng phạt Đức quý nhân cho nàng, trong lòng bỗng có chút chần chừ, thật ra thì chuyện Hương Nhi đụng nhau với Phương quý phi có liên quan đến Đức quý nhân hay không, Hương Nhi hiện tại đã chết nên không có người đối chứng, nhưng mọi người trong lòng đều có tính toán, các nàng chẳng qua là đi theo thái độ của Thái hậu mà thôi.
Hiện giờ thái độ Thái hậu vẫn như cũ trực tiếp nhằm vào Đức quý nhân, nhưng nàng lại cảm thấy có cái gì đó không đúng.
Suy đoán kỹ một chút, đột nhiên phát hiện chuyện cung nữ Hương Nhi này đụng nhau với Phương quý phi không đơn giản…….
Đại điển phong phi xong, theo như thường lệ, Hoàng thượng sẽ đến chỗ phi tử có phân vị cao nhất và qua đêm ở đó, mà chuyện trùng hợp ở đây chính là, tối qua lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn……..
Kết hợp với thái độ của Thái hậu trước sau không giống nhau, bỗng dưng, nàng nghĩ đến một chuyện có thể, trong lòng không khỏi lạnh, chuyện này quan hệ đến Thái hậu và Hoàng thượng đang đánh cuộc với nhau, nhất quyết không thể đụng đến.
Trong lòng cười lạnh, Thái hậu tính toán thật giỏi!
Vì vậy, nàng lại đưa củ khoai nóng bỏng tay này đem trở lại cho Thái hậu.
“Nô tỳ nghe theo ý tứ của mẫu hậu! ” Hoàng hậu cung kính nói.
Thái hậu cảm thấy cực kỳ buồn bực, thầm hận Hoàng hậu bề ngoài lại tỏ ra không biết.
Thật ra thì tối hôm qua nàng đã tra ra chân tướng sự việc, liền nổi giận đùng đùng đi đến chỗ Hoàng thượng chất vấn hắn, không biết cùng Hoàng thượng nói chuyện gì, cuối cùng Thái hậu thỏa hiệp, đem chút đầu mối còn lại xóa đi, lập tức dùng hình đánh chết Hương Nhi, để chuyện này thành chết không có người đối chứng.
Bất quá, Thái hậu vừa nghĩ đến chuyện cháu gái mình trán bị đụng chảy máu, lại rất không cam lòng, vì vậy hôm nay mới đem Đức quý nhân đến để hạ mã uy (có thể là làm cho nhụt chí).
Vốn là muốn mượn tay Hoàng hậu trừng phạt Đức quý nhân nặng tay một phen, vậy mà hoàng hậu cũng là người tinh ranh, đem chuyện này đẩy trở lại.
Thục phi ở một bên thấy Thái hậu cùng Hoàng hậu đều kỳ quái, không ai chịu xử trí một quý nhân nho nhỏ, trong lòng có chút kinh ngạc, chẳng qua, nàng là một người thông minh, rất nhanh cũng nghĩ đến những điều Hoàng hậu nghĩ, nhất thời cả kinh.
Chuyện này thật đúng là không dễ giải quyết, trừng phạt nàng chính là lưu lại ấn tượng xấu với Hoàng thượng, trừng phạt nhẹ lại là làm mất thể diện Thái hậu cùng Phương quý phi.
Hai đầu đều không chiếm được chỗ tốt.
Thật may là có Hoàng hậu đứng mũi chịu sào, trong lòng nàng cảm thấy may mắn.
Sau cùng, Thái hậu thấy Hoàng hậu dầu muối đều không thích, chỉ có thể quyết tâm nhịn tức giận, nghĩ đến chuyện tối qua nói cùng Hoàng thượng.
Ước định, nín thở một chút, bây giờ nhìn Liễu Vi Dung thế nào cũng không vừa mắt, lạnh lùng nói: “Nếu Hoàng hậu không muốn xử trí, vậy thì để ai gia, Đức quý nhân quản giáo không nghiêm, dựa vào sủng ái mà kiêu ngạo, thu hồi thẻ bài, cấm cung nửa năm, sao chép cho tốt một lần “Nữ tứ thư”, được rồi, các ngươi quỳ an! ”
Nói xong, Thái hậu cũng không thèm nhìn tới phi tần phía dưới, đứng dậy mang theo cung nữ thái giám đi ra khỏi chính điện.
Để lại Hoàng hậu cùng một đoàn người hai mắt nhìn nhau quỳ an, không nghĩ đến chuyện hôm nay lại kết thúc như thế này.
Có điều thu hồi thẻ bài, cấm cung nửa năm, trừng phạt này làm cho các nàng hết sức hài lòng.
Liễu Vi Dung cũng bối rối, không nghĩ đến trận này nàng lại có thể dễ dàng thoát khỏi nguy hiểm như thế.
Cám ơn Đoan phi cùng Hiền phi, mặc dù thái độ các nàng là ôn hòa, nhưng nàng cũng rất cảm kích.
Ra khỏi Từ An cung, thấy Bạch Liên đang nóng nảy chờ ở bên ngoài, Liễu Vi Dung thở phào một tiếng, chuyện Hương Nhi rốt cục cũng qua.
Nhìn thái độ Thái hậu, nàng sợ sau này có chút khó khăn, hơn nữa cũng cùng Phương Chỉ Doanh kết thù.
Sauk hi hạ triều, Tiều Lý Tử đem chuyện Thái hậu triệu kiến Đức quý nhân nói cho Mộ Dung Triệt biết, vẻ mặt Mộ Dung Triệt không chút thay đổi, thần sắc không có chút nào kinh ngạc, đi thẳng đến Tử Thần điện xử lý công sự.
Rất nhanh đến buổi trưa, xử lý chánh sự gần xong, hắn mới dừng bút, ngước mắt lên nhìn Tiểu Lý Tử, trầm giọng hỏi một câu: “Có kết quả không?”
Tiểu Lý Tử ngẩn ra, vội nói: “Ở bên Từ An cung không có truyền ra tin tức.”
Mộ Dung Triệt nhíu mày, khóe môi hơi nhếch lên: “Chờ có kết quả báo lại cho trẫm! ” Nói xong lại tiếp tục xử lý chánh sự.
Tiểu Lý Tử vội vàng đáp một tiếng, lui ra ngoài, Đức quý nhân đáng thương, lần này bị Hoàng thượng tính toán một lần, bất quá Hoàng thượng cũng thay Đức quý nhân trừ đi cung nữ có suy nghĩ không an phận, cũng coi như bồi thường cho nàng.
Nghĩ đến chuyện buổi sáng mấy ngày trước, Tiểu Lý Tử hết sức khinh thường, một cung nữ nho nhỏ, ỷ vào mình có mấy phần nhan sắc liền nhân cơ hội Hoàng thượng rời khỏi Nhu Phúc cung liền quyến rũ Hoàng thượng, bị trượng đánh chết là đáng đời.
Đến lúc Mộ Dung Triệt biết được Thái hậu xử trí Liễu Vi Dung như thế nào, chỉ là hơi nhíu mi.
Sau cùng, Tiểu Lý Tử còn nói thêm một câu: “Hoàng thượng, Thái hậu nương nương nói nô tài trở về nói cho ngài một câu.”
“Nói! ”
“Thái hậu nương nương nói, xử trí như vậy, ngài hài lòng chưa? Sau đó nói ngài nên đi thăm Quý phi nương nương một chút! ”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.