Đường Yên hết sức cẩn thận nhưng tốc độ cũng không chậm, ở thượng lưu con sông cách cầu Thanh Ninh khoảng một ngàn năm trăm mét là một bến tàu, xung quanh bến tàu có vài chục cái kho để hàng hoá. Kế hoạch của Hạ Dĩnh là định ở lại đây nửa ngày rồi phái một số người đi đến xem xét kho hàng ở bến tàu. Tuy nhiên hiện tại cho dù không muốn thì cũng phải ở lại đây rồi.
Mạnh Lộ đứng ở đầu cầu Thanh Ninh, ngắm nhìn cây cầu bị sương khói bao phủ, vẻ mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm nước sông dưới cầu, nói thầm: “Chị Yên, chị nói trong sông này có cá biến dị hay không?”
Đường Yên cúi người nhìn nước sông đục ngầu dưới chân cầu: “Không rõ lắm, tuy nhiên nếu có cá biến dị thì nhất định chúng nó sẽ không an phận đợi ở trong nước.” Cách một lớp sương mù và dòng nước đục ngầu nên Đường Yên không nhìn được rõ ràng, chỉ có thể nghe được tiếng nước sông chảy bên tai.
Đường Yên vừa dứt lời thì Hứa Lô An và Giang Ly bên cạnh không khỏi rùng mình, bọn họ cũng hiểu được hàm ý trong lời nói của Đường Yên. Tang thi và thú biến dị rất cố chấp với máu thịt, vừa rồi đại chiến liên tục nên đến nay trong không khí vẫn còn tràn ngập mùi máu tươi nồng nặc, chừng đó đã đủ khiến cho chúng nó điên cuồng. Hứa Lô An đang dựa vào lan can không nhịn được lui về sau hai bước, cả người bất an chà xát hai tay vài cái, ánh mắt lộ ra hoảng sợ.
“Ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thang-cap-cua-nu-phu-o-tan-the/1264727/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.