Có mấy tang thi đang chắn ở phía trước đường, kế bên là trường trung học cho nên học sinh đều có người nhà đưa đón, tuy nhiên đại đa số người đưa đón các em đều lớn tuổi cho nên tang thi đang chắn đường ở phía trước là bốn đứa con nít, sáu người già. Mấy đứa con nít thì áo quần tơi tả, tay chân xơ cứng, có hai ba đứa trên khóe miệng còn dính vết máu đỏ sậm còn mấy người già thì lưng còng, mặt đầy nếp nhăn trông cực kì đáng sợ, mắt mở to đục ngầu, miệng phát ra những tiếng kêu làm người ta rợm tóc gáy. Xe Đường Yên đã được cải tiến nên gầm xe rất cao, cho dù đụng phải tang thi thì cũng không lo bị kẹt lại nhưng xe của bọn Dịch Thao lại không được như vậy, đoạn đường này bọn họ đã cán nát rất nhiều tang thi nên có lẽ xác bọn chúng đã mắc kẹt ở dưới gầm xe làm xe Dịch Thao tiến lùi đều không được.
Vì thế bọn họ chỉ có thể xuống xe.
Khi nhìn thấy những tang thi trẻ con cao chưa tới mông mình đang gào thét dữ tợn thì trên mặt Miêu Trạch hiện lên vẻ không đành lòng.
“Thế nào, không nỡ sao?” Đường Yên liếc Miêu Trạch một cái, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười lạnh lẽo, nói một cách hờ hững: “Em không giết chúng nó thì chúng nó sẽ giết em, chúng nó đâu có quan tâm em là ai, nếu không muốn chết... thì phải tàn nhẫn cho chị.”
Nói xong thì tay Đường Yên dừng lại ở bụng, chạm vào chỗ lần trước bị Lưu Thấm Nhã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thang-cap-cua-nu-phu-o-tan-the/1264707/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.