“Xe ta bon đi trên những dặm đường. Giữa làng quê ta băng qua bao suối đèo, đồi nương. Mà xe ta bon ra chiến trường…
Chào… Em cô gái Lam Hồng. Giữa tiếng bom gào đạn dội…”
- Móa! Nhạc của đài phát thanh hôm nay làm sao kì quá vậy~
Xe bon bon đi bạt mạng! Nguyễn Trọng Lăng cả người không ngừng lắc lư theo từng nhịp đảo bánh.
Phải công nhận là loài người năng lực thích ứng luôn vô cùng mạnh. Bằng chứng tiêu biểu cho điều đó hẳn là giống như cậu chàng vào lúc này. Chỉ sau hai ba lần thừa sống thiếu chết ngồi trên xe của Arianna lái, cậu liền bình văn tĩnh đi rồi. Dù rằng mặt mày vẫn luôn là xám ngắt như trước vậy!
Còn qua không nổi cửa ải tâm lý a~
Tuy rằng dù có tai nạn xảy ra cậu cũng nhất định sẽ không chết. Khả năng trong lòng luôn là kinh sợ chảy mồ hôi liên tục vậy!!!
- Rụtttttt!!!!!
Tiếng bánh xe ma sát gấp, cả chiếc xe con tấp vào lề đường nghe qua khét lẹt!
- Bịch!
- Ọe…~
Cửa xe mở vội! Cậu chàng giống như khi xưa hai tay chống mui xe, cúi đầu nôn thốc nôn tháo một cái cho bớt chóng mặt. Dù sao thì cũng đến địa điểm đầu dốc rồi. Khoảng cách từ nơi này quốc bộ tới quán net cũng đã không còn xa. Quan trọng hơn là con đường tiếp theo nhỏ tí xíu với đầy hàng quán bài đặt ven đường. Nguyễn Trọng Lăng thật đúng là sợ Arianna lái xe vào trong đó cày lấy một lượt… Nơi này ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-than-linh/2208538/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.