Tây Hồ, 4h 35…
Voban trong thân hình ma sói, vẻ mặt thản nhiên đứng khoanh tay, ánh mắt bình thản nhìn Ngựa Giáp Sắt cùng đám người hầu chết đang không ngừng ẩu đả nhau. Dù cho một nửa thân thể vẫn còn đang ngập chìm trong mặt băng, lão ta cũng hầu như không có vẻ gì lấy làm phiền.
- Phew~ Chàng trai, cậu có vẻ mạnh mẽ hơn những gì ta từng tưởng tượng đấy. Và bởi vì như vậy…
- Hãy thử đón thêm lấy món quà mới này của ta xem nào! Khà khà…~
- Đừng có thua cuộc quá nhanh biết không!
Giọng nói ồm ồm quái dị của Voban đột nhiên vang lên thu hút sự chú ý của mọi người. Lăng ánh mắt theo bản năng nhìn sang.
Ngay sau đó,… Cậu tận mắt nhìn thấy gương mặt sói hung ác của Voban hiện ra nụ cười đầy quái dị. Bộ lông màu bạc thô cứng trên khuôn mặt sói của lão ta bỗng nhiên bong tróc ra thành từng mảng từng mảng. Nhìn mà khiến người ta phát khiếp~
Càng kinh khủng hơn là đám lông ở nơi cổ, nơi bộ ngực, bụng, trên chân tay… vv tiếp theo sau đó cũng không ngừng vữa ra từng mảng từng mảng rơi xuống!
Quỷ dị hơn! Đám lông sói này một khi chạm đất liền bắt đầu sinh sôi biến hóa thành từng con từng con sói xám thật to!
Đi cùng theo việc thân hình ma sói của Voban không ngừng tan vỡ, số lượng đám sói đói hình thành ở xung quanh cũng trở nên thật khủng bố!
- Ô u u u uuuuu….~
Lũ sói đói ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-than-linh/2208489/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.