Chap47: Bí mật…bị chôn vùi…(3) (tiếp)
Nhưng năm tháng đứa bé sống trong nhà chị gái, Trần Lâm vẫn luôn theo sát từng hành động của nó với danh nghĩa là cậu ruột. Con trai của người chị cũng rất yêu thương nó, coi nó như em gái cùng cha mẹ mà chăm sóc, bao bọc…còn đặt cho nó một cái tên nghe rất hay: An Mộc Nhiên.
Mộc Nhiên không hiểu vì sao cha mẹ luôn nhìn nó bằng ánh mắt không mấy tốt đẹp, nhưng cũng biết là cha mẹ không thích mình nên chỉ nói chuyện và làm nũng với anh trai.
Nó rất thích ăn kem, mùa nào nó cũng thích…nên tủ lạnh nhà nó thường chứa đủ các loại kem do anh nó mua về. Anh lại còn mua rất nhiều đồ chơi cho nó nữa.
Nó yêu anh nó lắm! Anh, em nó đã chụp rất nhiều ảnh, từ lúc nó bé xíu…đến lúc nó đi mẫu giáo. Bức ảnh nào cũng đều là nụ cười thiên thần của nó đứng bên cạnh cái mỉm cười yêu thương mà anh trai dành cho nó.
Năm nó 4tuổi, anh nó mất do tai nạn trong cơn bão đổ bộ. Nó dường như đã khóc hết nước mắt…tuy nó vẫn còn là một đứa trẻ…nhưng nó lúc đó đã có thể cảm nhận được…nỗi đau mất đi người mình yêu quý nhất là như thế nào!
Bệnh tim bẩm sinh của nó cũng hành hạ nó nhiều hơn trong suốt quãng thời gian nó trầm cảm tự nhốt mình trong phòng đó.
Sau cái chết của con trai, cha mẹ nó càng ghét nó hơn, ánh mắt nhìn nó lúc nào cũng chứ đầy hận thù. Nó không nói ra…nhưng cha ruột nó vẫn biết rằng…nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-than-ho-menh-doi-em/1025684/chuong-86.html