Hix…đau chết tôi rồi! Làm cái gì mà chà đạp môi tôi như thế? Không những ran rát, mà ngay cả bộ dạng nó cũng sưng mọng lên như xúc xích rồi này. A.a.a….thế này thì tôi làm sao mà ra ngoài được đây? Tên đồi bại này….đáng ghét quá đi! Còn nhìn tôi rồi cười cười nữa chứa…Tôi đấm ột cái bây giờ!
-Anh thôi cười đi được không? Đáng ghét!_Tôi bĩu môi, liếc xéo hắn.
-Ha..ha…Em như vậy thực sự rất quyến rũ đó! Anh rất thích!_Hắn còn không ngại mặt dày thêm vài mm, tiếp tục cười toe toét nói ra mấy lời lẽ sến chảy nước.
-Anh có tin em cầm điện thoại ném chết anh…._Hả? Điện thoại? Người ta tìm hắn…đừng nói với tôi nãy giờ người ta vẫn chờ máy nha?! Nếu như vậy…tôi đi chết đây!_Anh..B.ảo…điện thoại…_Tôi run run chỉ vào di động của hắn nằm ngay bên cạnh.
Hắn hồ nghi nhìn tôi, sau đó liếc mắt đến cái điện thoại…cầm lên…nhìn một chút rồi trực tiếp mở loa ngoài nói chuyện:
-Đại ca…
-….…_Tôi nghe thấy ở đầu dây bên kia vô số tiếng nuốt nước bọt cùng tiếng ai đó hít thở không thông. Chết tôi rồi! Xấu hổ quá!
-Có chuyện gì không?_Hắn nhìn tôi một cái đầy ẩn ý.
-Ực…nếu…nếu cậu bận thì…có thể không đi cùng chúng tôi cũng được!_Người bên kia khó khắn lắm mới nói được một câu.
-Em muốn đi không?_Hắn không thèm trả lời, trực tiếp bỏ qua mà quay sang hỏi tôi.
Tôi nhìn hắn bằng ánh mắt như muốn giết người, bực bội hừ một tiếng chỉ vào môi mình:
-Như thế này thì ra ngoài làm sao được?!
-Vậy được rồi!_Hắn mỉm cười xoa đầu tôi một cái rồi hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-than-ho-menh-doi-em/1025672/chuong-74.html