Chap15: Trả thù…xíu! (2)
-A...a.a.a…..Kinh quá đi! Mau mang nó đi đi! Ghê chết người!_Nó hét toáng lên, vội vàng nhảy ra xa chỗ ngồi của mình, cái cặp bị nó quăng bay tận lên bục giảng.
Cả lớp nhìn nó, xong rồi lại nhìn chỗ ngồi của nó. Chỉ thấy trên bàn nó là xác một…con ruồi bẹp dí…nhưng vẫn còn hai cái chân, và một cái cánh đang rung rung. Mọi người lại hướng ánh mắt về cái mặt tái mét của nó, cố gắng lắm rồi mà vẫn không thể nhịn được mà…bò lăn ra bàn cười!
Trời ơi! Hoa khôi dùng cặp đập chết ruồi…Ha..ha..Buồn cười chết mất! Gà Nhí mà không nói thì đâu ai biết đâu. Mắt nó tinh như cú ấy!
-Các người cười cái gì?_Bị mọi người cười cho đến nỗi quên luôn cả sợ, Y Nhi hung dữ trừng mắt liếc một vòng, hậm hực móc khăn giấy ra “Giọn xác” con ruồi…để lấy chỗ mà ngồi học. 2Tiết đầu hôm nay là của thầy chủ nhiệm, đố nó dám bỏ tiết hay chuyển chỗ ngồi đấy!
Mọi người lại càng cười to hơn, cho đến tận lúc thầy bước vào mới khó khăn nén lại mà nghiêm túc học hành.
Phải nói thế nào về cách dạy của thầy nhỉ? Sáng tạo…độc đáo…cuốn hút…Ừ..chắc vậy! Tóm lại là những tiết Vật lý khô khan không còn nhàm chán, cứng nhắc nữa. Trong giờ chúng tôi cũng có thể cười nói tự nhiên với thầy…nhưng chỉ trong giới hạn thôi!
Thầy là người tâm lí, rất hiểu cảm giác của học sinh, luôn quan tâm đến chúng tôi. “Làm sai có thể sửa…nhưng vẫn phải phạt…để mà nhớ sau này không tái phạm nữa!” Đây là câu châm ngôn của thầy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-than-ho-menh-doi-em/1025616/chuong-18.html