Chap4: Tất cả là tại anh…
Lại là giấc mơ kia, lại là khuôn mặt ấy, câu nói đáng ghét ấy. Tại sao anh lại bỏ rơi tôi? Tại sao lại để cái tên không có nhân tính ấy bên cạnh tôi? Tôi không cần! Nếu anh bỏ rơi tôi, tôi sẽ ghét luôn cả anh, tôi sẽ không sống nữa! Nếu sống mà với bất kì ai mình cũng không phải người quan trọng nhất thì sống còn có ý nghĩa gì? Chết đi thì trái đất cũng đâu vì tôi không tồn tại mà ngừng quay, và cũng chẳng có ai vì tôi mà mất ăn mất ngủ cả!
“Đó sẽ là người đi bên em đến suốt cuộc đời!” Anh nói câu này là có ý gì?
-Em không cần! Em không cần! Anh ơi..hu..hu..em không cần mà! Anh ở lại đi…Không…anh ơi..anh..không…
Tôi giật mình tỉnh dậy, đưa tay lên lau mặt chỉ thấy nó đã ướt nhẹp. Giấc mơ quái quỷ đó tại sao cứ đeo bám tôi suốt như thế? Tôi không tin những chuyện đó đâu! Anh Bảo chắc chắn sẽ không rời xa tôi chừng nào mà tôi chưa quên anh ấy. Chỉ cần tôi còn nhớ anh thì anh sẽ luôn ở bên tôi.
Ủa mà tôi đang ở đâu đây? Tôi nhớ là tôi bị “Tên đồi bại” quẳng chuột vào người, sau đó không hiểu sao ngất đi, bây giờ sao lại nằm ở đây? Mà tên kia đâu? Sao cả căn phòng chẳng có ai thế này? Không lẽ sau khi để tôi nằm lại đây, hắn bỏ đi rồi à?
Hắn có còn là người không thế? Dù gì thì tôi cũng là người vác hắn từ thư viện đến đây, nói cách khác tôi còn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-than-ho-menh-doi-em/1025602/chuong-4.html