Một lúc lâu sau tôi vẫn chưa hoàn hồn. 
"Nên là..." 
Tôi nhìn Chu Dương chớp mắt mấy cái: "Em thật sự yêu thầm chị rất lâu sao?" 
Chu Dương gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc lại chắc chắn: "Hoàn toàn chắc chắn." 
Từ câu chuyện cậu vừa nói, tôi còn phát hiện ra một việc-- 
Hóa ra nhóm máy bay yểm trợ của tôi vốn không phải bị bữa sáng vài đồng của tôi mua chuộc, người ta vốn đã là máy bay yểm trợ của Chu Dương. 
Chỉ là từ đầu đến cuối tôi đều tưởng rằng bản thân chủ động tấn công mới có thể tán đổ em trai khóa dưới đẹp trai ngời ngời Chu Dương này. 
Thật sự không ngờ lúc tôi thèm thuồng đàn em khóa dưới, cậu cũng đã âm thầm quan tâm đến tôi từ lâu. 
Tôi và Chu Dương ngồi trong quán ăn kem nói chuyện rất lâu. 
Cũng nói rất nhiều chuyện. 
Ví dụ như-- 
Những lần "vô tình gặp được" khiến tôi chú ý đến cậu thật ra đều không phải là ngẫu nhiên. 
Chu Dương dùng tay lau sạch kem bên khóe miệng của tôi, giọng nói bất đắc dĩ: 
"Đàn chị, trên đời này làm gì có nhiều sự trùng hợp như vậy, đều là em cố tình sắp xếp mà thôi." 
Tôi đẩy tay cậu ra, nhéo một cái không mạnh không nhẹ lên mu bàn tay cậu: "Tại sao thích chị mà không nói? Hại chị đau khổ yêu thầm em lâu như vậy." 
Chu Dương cười, đưa tay gãi đầu: 
"Lúc đối diện với chị, luôn cảm thấy hơi mất tự tin." 
Thật ra những 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tham-yeu-dai-ngan-ha/3122796/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.