Quan Linh tỉnh lại, nàng hé mở đôi mắt gần như sưng húp. Trong tầm mắt mơ hồ, mông lung, nàng thoáng nhìn thấy một gương mặt.
“Thẩm Giới…” Nàng đưa tay lên, hấp hối muốn chạm vào khuôn mặt ấy.
“Là ta.” Lục Tiệm Chi nhẹ nắm cổ tay của nàng nhét xuống dưới tấm chăn gấm. Hắn giúp nàng gạt những sợi tóc đen quấn lên mặt. Nhìn khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, đến mức hắn không thể tin nàng chính là cô gái xinh đẹp, tươi tắn như hoa đào tháng ba trong phủ tướng quân năm đó.
Quan Linh nghe thấy giọng của Lục Tiệm Chi thì đột nhiên trợn to hai mắt. Lúc này, nàng mới thấy rõ khung cảnh xung quanh. Trong điện là hương khói lượn lờ, bày biện rất nhiều gấm vóc. Trong tiếng niệm kinh không ngừng, thỉnh thoảng có mấy tiếng chuông từ trên đỉnh núi truyền đến. Trong lúc nàng hôn mê đã bị đưa ra khỏi Vương phủ, bây giờ đang ở chùa Phù Sơn.
“Bọn họ đã thành hôn rồi, phải không?” Quan Linh xoay người muốn xuống giường nhưng hai chân mềm nhũn, vô lực mà té ngã. Dưới tác dụng của mê dược, nàng mất nhiều thời gian mới tỉnh táo, cho rằng bản thân bị đưa ra khỏi Vương phủ đồng nghĩa với việc hôn lễ của Thẩm Giới đã hoàn thành.
“Bây giờ muội cứ ở chỗ này tĩnh dưỡng thật tốt. Mấy ngày nữa ta dẫn muội về Tây Cương.” Lục Tiệm Chi đỡ nàng dậy, né tránh câu hỏi của nàng, sợ nàng vẫn chưa từ bỏ ý định, càng sợ nàng sẽ tiếp tục nản lòng.
“Ta phải về Vương phủ.” Quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tay-trang-sau-khi-song-lai/3428494/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.