Lúc Thẩm Giới tỉnh lại đã là giờ Thìn ngày hôm sau, sắc trời sáng sủa, cảnh sắc tươi đẹp trong mơ đêm qua cũng thật ảo diệu, hơn một nửa chi tiết cũng đều mờ ảo. Hắn chỉ cảm thấy đầu đau muốn nứt ra, sau khi giật mình tỉnh lại thì ngồi thất thần ở trên giường, như thần sa quỷ ngã.
Sáng sớm Hắc Ưng đã đứng ở tiền điện, phía sau có một ám vệ hắc y đi theo, trên gương mặt hai người đều là sự hoảng loạn. Nhìn bộ dạng thất thần của Thẩm Giới, bọn họ chần chừ nhìn nhau, có chút muốn nói lại thôi.
“Vương gia…”
“Chuyện gì?”
Thẩm Giới phục hồi lại tinh thần, sửa sang lại quần áo, đứng dậy đi đến trước mặt hai người. Sắc mặt như ngọc, giọng nói bình thản, dáng người cao dài không giận mà tự uy.
“Ám vệ đã hồi báo, đêm hôm qua sau khi Vương phi nương nương xuống núi vẫn chưa hồi phủ, mà đi xem ngựa một vòng, rồi cướp một con Hãn huyết bảo mã. Còn đả thương mấy thị vệ Tướng phủ, một đường trốn ra thành Trường An, thẳng…Chạy thẳng về phía Tây!”
Hắc Ưng hơi sợ hãi mà nuốt nước miếng, một bên giơ tay lau mồ hôi lạnh trên trán, một bên truyền đạt lại toàn bộ thông tin tình báo từ ám vệ cho Thẩm Giới.
Ngày hôm qua khi xuống núi, Thẩm Giới ra lệnh cho hai ám vệ lặng lẽ hộ tống “Ninh Gia” hồi Tướng phủ. Là vì phòng ngừa người có ý xấu sẽ xuống tay với nàng, nhưng không đoán được bản thân “Ninh Gia” sẽ làm ra việc này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tay-trang-sau-khi-song-lai/3428441/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.