Đã qua giờ cơm tối lính gác trong phủ đột nhiên nhìn thấy tam thiếu gia của bọn họ mang theo một chiếc hộp gỗ nhỏ đi ra ngoài. Thường vào giờ này trong phủ hạn chế người bên trong ra vào, chỉ trừ người có công chuyện đặc biệt.
“Tam thiếu gia định đi đâu vậy?”
Ngoài miệng thì gọi “thiếu gia” như thế nhưng ánh mắt của bọn lính canh đó khinh thường ra mặt. Nhìn xem y phục trên người thì cũ kĩ, quê mùa, có chỗ nào giống một thiếu gia của Sở vương phủ chứ.
“Ngũ đệ đột nhiên muốn ăn bánh xẻo nướng, mà còn phải là của quán Sầm thúc thúc mới chịu. Ta đành phải chiều đệ ấy thôi.”
Cả Sở phủ ai cũng biết ngũ thiếu gia suốt ngày bắt nạt vị tam thiếu gia này, lúc nào cũng đòi hỏi những điều oái oăm mà phải chính do tam thiếu gia làm mới được. Cho nên khi nghe Sở Hàng Châu nói thế, bọn họ không chút nghi ngờ, mở cửa cho hắn đi còn không ngừng nở nụ cười châm chọc.
Sở Hàng Châu chạy đến cửa tiệm bán trâm cài đó, vừa đúng lúc Nhậm Vũ bước từ trong đó ra. Do hắn chạy quá nhanh nên khi thấy người phía trước nhưng không kìm lại được thế là bổ nhào vào người Nhậm Vũ. Nhậm Vũ mất đà ngã ngửa ra phía sau.
Nhận ra mình đang nằm đè lên người Nhậm Vũ, Sở Hàng Châu hốt hoảng ngồi dậy.
“Ngươi không sao chứ?”
Nhậm Vũ ngồi dậy không một chút khó chịu, ngược lại túm lấy vai Sở Hàng Châu hốt hoảng hỏi: “Sao ngươi lại chạy vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tay-trang-cua-ac-ba-xau-xi/2238627/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.