Lâm Thành nhìn chăm chăm xuống vực sâu hun hút không thấy đáy, lo sợ hỏi Đại Vu: “Ngươi có chắc là nhảy xuống đây sẽ về lại nơi đó không?”
“Không phải ở vị diện kia, ngươi cũng là rớt xuống vực mới quay về đây sao?”
“Nhưng... nhưng nếu không giống như anh nói thì tôi sẽ chết không toàn thây đó. Cái này... có chắc chắn là thành công không?”
“À, chắc là có.”
Lâm Thành nghe mà muốn rụng rời tay chân.
“Chuyện liên quan đến mạng người đấy, vậy mà anh nói không chắc chắn như vậy hả?”
“Không thì ta có thể nói sao? Ta chưa từng làm chuyện này cho ai khác ngoài cậu nên không thể đưa ra được kết luận chính xác. Con đường đến vị diện đó chỉ có đường này thôi. Cậu tự quyết định đi!”
Lâm Thành nhìn xuống vực thẳm một lần nữa. Vực sâu này giống hệt như vực sâu mà hắn đã bị té xuống và xuyên về thế giới này. Hắn cũng không hiểu Đại Vu đã tìm thấy nó bằng cách nào. Nhưng khi nhìn vào nó, hắn đột nhiên tràn trề hi vọng.
“Đằng nào thì tôi cũng không có lựa chọn, đành liều mạng vậy. Nếu tôi mà chết thật tôi sẽ biến thành ma quay về tìm anh.”
“Ha ha. Cách nói doạ dẫm đó xưa lắm rồi.”
Lâm Thành chỉ mỉm cười rồi nhắm mắt lại, dứt khoát nhảy xuống. Hắn rơi tự do như vậy cho đến khi mất hút trong làn sương trắng dày đặc dưới vực, sau đó không nghe thấy gì nữa. Đại Vu lúc này mới kéo chiếc mũ trùm trên đầu xuống, lộ ra gương mặt quen thuộc mà nếu Lâm Thành nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tay-trang-cua-ac-ba-xau-xi/1722204/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.