Nguyễn Hâm ngẩn người, bà nhận ra giọng nói này, vô cùng quen thuộc, là giọng của Giang Kiều. 
Nguyễn Hâm nhíu mày, vì sao Giang Kiều lại có mặt trên chuyến tàu này? Tại sao Giang Kiều lại hỏi như vậy, chẳng lẽ con bé đã phát hiện ra gì rồi? 
Nguyễn Hâm lấy lại bình tĩnh, kiềm chế tâm trạng hoảng loạn trong lòng. Bà im lặng không nói gì. 
Giang Kiều nhìn chằm chằm Nguyễn Hâm, súng trong tay vẫn không hạ xuống. Cảm giác cứng rắn, lạnh như băng vẫn ở bên hông Nguyễn Hâm, không giảm một chút nào. 
Giang Kiều nhìn bà, chậm rãi lên tiếng "Mười mấy năm trước, vợ cả của tổng giám đốc tập đoàn Giang thị mất tích." 
Trong lòng Nguyễn Hâm chợt căng thẳng. 
Giang Kiều tiếp tục nói "Sau đó Trác Man Nhân gả vào nhà họ Giang, không còn ai nhắc tới vợ cả bị mất tích kia nữa. Nhiều năm như vậy, không ai biết tung tích của bà, cũng không ai biết rốt cuộc bà đã đi đến nơi nào." Cô nhìn chằm chằm Nguyễn Hâm "Bà rời khỏi ngôi nhà kia, cắt đứt liên lạc với tất cả mọi người. Đứa con gái của bà được người khác nuôi nấng, từ lâu đã không còn nhớ bộ dáng mẹ mình ra sao." 
Trong lòng Nguyễn Hâm chua xót, bà dùng hết sức kiềm chế sự sục sôi trong lòng. 
Giang Kiều gằn từng chữ, hỏi "Vị phu nhân này, bà có biết Giang đại phu nhân đi đến chỗ nào không?" 
Giọng nói của cô vang lên căn phòng yên tĩnh, vô cùng rõ ràng. 
Nguyễn Hâm biết bà không thể để lộ thân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-sung-ai-cua-nu-phu-xinh-dep/1927213/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.