Ôn Ngu hơi bất ngờ nhưng vừa phản ứng lại thì lập tức đẩy cửa kho hàng, bà nhìn chằm chằm về phía Giang Kiều, không ngừng công kích những người ở bên phía cô.
Bà vừa ra khỏi kho hàng không được bao lâu, Giang Kiều và Phong Dịch đã phát hiện ra bà. Bọn họthấy cánh tay Ôn Ngu bị thương nhưng cũng may không nguy hiểm đến tính mạng, hai người liếc nhau một cái, quyết định cứ giải quyết chuyện trước mắt đã. Giang Kiều cũng để ý tới hướng Ôn Ngu đi, để đề phòng bất trắc.
Tuy Phong Dịch không mang đến nhiều người nhưng những người đặt chân tới đây đều đã được huấn luyện nghiêm khắc, lại tiến công bất ngờ, rất nhanh thì bên Phong Dịch đã giành được thế thượng phong. Giang Kiều để Phong Dịch tự đối phó, bản thân thì tiến đến gần Ôn Ngu, thay bà quét dọn vật cản. Trong bóng đêm, Giang Kiều cầm súng, sắc mặt bình thản, đối phó thuận tay, không chùn bước bảo vệ Ôn Ngu làm bà không nhịn được nhìn về phía bóng lưng của Giang Kiều.
Bà đột nhiên phát hiện Giang Kiều đã trưởng thành rồi, lúc bà rời đi cô vẫn còn là một đứa nhỏ.
Lúc này bà mới nhận ra trong nhiều năm qua bản thân đã bỏ lỡ thứ gì.
Người bên Phong Dịch kết thúc cuộc chiến rất nhanh, tất cả đều bị khống chế, không có kẻ nào trốn thoát.
Giang Kiều buông súng nhìn về phía Phong Dịch, anh nhanh chóng chạy đến gần cô, chỉ gật đầu với Ôn Ngu một cái rồi nhìn cô.
"Em không sao chứ?"
Vẻ đạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-sung-ai-cua-nu-phu-xinh-dep/1927201/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.