Câu chuyện thứ mười hai : Đổ vỡ
Tất cả mọi người đều phải tự giải quyết vấn đề của mình, trước khi quá quan tâm hay nhúng sâu vào những phiền muộn và nỗi đau của người khác. Những ngày dài tan tác, tôi đã bệ rạc quan sát cuộc sống quanh mình, để lún sâu vào những chuyện chẳng dành riêng cho tôi bao giờ cả.
Lủi thủi cô đơn bước trên con đường Sài Gòn một ngày nắng rất … giá. Tôi chợt nhận ra mình đang mệt mỏi biết nhường nào. Tôi nhớ anh vô hạn, nỗi nhớ này dày xéo tôi mỗi ngày. Để quên đi nó, tôi đã lao mình vào những mối quan tâm gò bó khác.
Tôi bắt đầu viết câu chuyện này cách đây năm tháng. Mỗi ngày, tôi viết thêm một chút. Khi viết những chương đầu tiên, tôi đã nghĩ sẽ có một kết thúc có hậu ình. Bởi lúc viết tôi đã mang trong mình quá nhiều hy vọng về tình yêu của tôi. Những gì mà tôi và người yêu tôi đã có với nhau sau bao năm, tôi tin rằng sẽ không có lý do gì khiến chúng tôi có ngày tan vỡ. Và dõi theo những đợi chờ, ngay cả khi chúng tôi không còn liên lạc, tôi vẫn nghĩ rằng sẽ có một ngày, anh ấy quay trở lại về bên tôi.
Nhưng giờ đây mọi thứ đã khác, ba tháng sau khi bắt đầu bằng một hy vọng, giờ đây, tôi viết cái kết trong thất vọng của chính mình.
Tôi và người yêu cũ, An Nhiên, hay Cali và Phương Đông đều đã không còn liên lạc với nhau nữa. Dù không chủ định nhưng dường như đã có quá nhiều thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-son-moi/45627/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.