Tám người còn lại đều khinh bỉ nhìn cô...
Tô Tiểu Tiểu phẫn nộ, sao, các người có ý kiến gì à, các người sợ một cái xác chết thì giỏi lắm ha, còn chẳng bằng cô đây sợ ma nha! Quay đầu trừng, đúng lúc thấy Lộ Lộ tỏ ra vô tội ở bên cạnh, lập tức gầm lên: "Lượn, không về phe bà đây thì xéo nhanh!"
Lộ Lộ mở to, vô tội nhìn thẳng mắt Tô Tiểu Tiểu....
*******
Đoàn người cùng nhau đi trên đường, đây là lần đâu họ quan sát quang cảnh cũng như người dân thôn này.
Thôn dân đều là người trẻ và trung niên, không thấy người gia, trẻ con cũng rất ít, đi một đoạn dài, thậm chí còn chẳng gặp một phái nữ nào.
Thấy tập thể họ xuất hiện, hình như ánh mắt thôn dân có gì đó là lạ, song lại bình tĩnh như không, chỉ liếc họ một cái rồi tiếp tục làm việc, hoặc nói chuyện với bạn nông. Cứ như cảm giác kì lạ đó là ảo giác của họ vậy.
"Sao tôi cứ thấy ánh mắt của họ tà ma vậy nhỉ?" Tiễn Nhị khoanh tay trước ngực, nói với Tô Tiểu Tiểu và Chung Bình.
"Em cũng thấy thế." Chung Bình cũng nói.
"Phải!" Tô Tiểu Tiểu gật gù, "Em còn thấy cả cái thôn tà ma ấy?"
Những người đàn ông đi trước không để ý các cô gái xì xào bàn tán ở sau, cho dù ánh mắt thôn dân khác thường, họ cũng quy cho dân bản địa bài xích người lạ. Nhưng mặc kệ thế nào, dù cho ở đây có tốt, cũng phải đảm bảo điều kiện quan trọng nhất: an toàn.
"Bác ơi, bác..." Chu Kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-sinh-ton-o-tan-the-cua-to-tieu-tieu/1371412/chuong-23-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.