Thứ bảy, ngày 15 tháng 9
Hôm nay tôi ngủ đến 10 giờ mới tỉnh dậy, rất uể oải. Nhưng khi nghĩ đến chuyệntối hôm qua thì tôi lại càng thấy uất ức và tức giận. Đều là do Minh Quyên màra cả, hại tôi không còn mặt mũi nào, thật là xấu hổ.
Không biết bây giờ Quyên như thế nàorồi nhỉ!? Tôi liền nhấc máy điện thoại gọi cho Quyên, nhưng Quyên đã khóa máy.Tôi ngồi xuống ghế sofa độc thoại “Trách Quyên sao? Chuyện này không thể tráchQuyên. Tôi biết Quyên đang phải chịu đựng, Ngô Tân Lượng đang bị điều tra vềtội tham ô, Quyên không có chỗ dựa tinh thần, không còn gì thiết tha với cuộcsống, những ngày tháng còn lại với Quyên đều là vô nghĩa. Cho nên Quyên đãnghiện heroin để quên sự đời buồn chán, phần đời còn lại của Quyên sẽ rất mịtmù. Phụ nữ! Đôi lúc họ cũng phải lừa dối bản thân”.
Thứ hai, ngày 17 tháng 9
Ngồi trong phòng làm việc mà tôi cứ lo lo, tôi đang nghĩ đến cảnh tối hôm đó bịcảnh sát bắt vì tội uống thuốc lắc ở quán bar. Chuyện này chắc chắn sẽ khôngdừng lại ở đó, sớm muộn gì thì Trương tổng cũng biết. Thật sự là tôi khôngnghiện thuốc nhưng anh ta sẽ nghĩ thế nào về tôi đây? Hình ảnh đẹp đẽ của tôingày nào giờ thì đã tan biến hết rồi.
Cả buổi trưa hôm ấy Trương tổngkhông đến công ty, mãi đến đầu giờ chiều anh ta mới đến, nhưng cứ ngồi lì trongphòng. Tôi thấy bất an, lúc thì nghĩ anh ta sẽ gọi mình vo để hỏi chuyện, lúcthì nghĩ tôi nên trả lời như thế nào trước những câu chất vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-sau-ly-hon/44760/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.