Thứ ba, ngày 1 tháng 5
T ôi đã quyết định là ngày mai sẽ đưa Gia Gia về quê thăm ba mẹ. Trưa hôm nay, tôiđã gọi điện về nhà báo kế hoạch của mình. Ba mẹ rất vui mừng và cứ nhắc đi nhắclại nhiều lần là tôi đừng có thay đổi ý định. Hễ nghĩ tới mẹ kế của tôi làtrong lòng tôi lại cảm thấy như mắc nợ bà quá nhiều, tôi đâu phải ruột thịt gìcủa bà, thế mà bà lại đối xử với tôi tốt như một người mẹ ruột thịt, còn chínhbản thân tôi thì sao? Chỉ vì bị một người đàn ông bỏ rơi mà tôi đã trút oán hậnlên đầu đứa con ruột thịt của mình. Ôi! Con gái tôi thật là vô phúc, sao tôiđành lòng làm vậy chứ? Gia Gia là đứa con mình đứt ruột đẻ ra cơ mà, sao tôilại có thể vô tình như vậy chứ?
Buổi chiều có điện gọi đến, đíchthân ông Hồ ở Đài Truyền hình Thành phố mời tôi tham gia chương trình chuyệntrò thảo luận những vấn đề trong câu chuyện “Thái thái hồi gia”, tôi liền từchối, tôi không còn muốn xuất hiện trên màn ảnh. Chu Tuyết Nhi của câu chuyệntrên truyền hình vui vẻ ngày nào giờ đã trở thành một kí ức xa xăm. Trong đờingười, cuộc sống bị tổn thương, rất có thể sẽ thay đổi toàn bộ con người, cảtính cách và cá tính của họ.
Tôi trở nên lãnh đạm thờ ơ, lạnh nhạtvới tất cả những gì náo nhiệt của ngày xưa. “Thái thái hồi gia” chẳng phải làhình ảnh của người đàn ông với tư tưởng chủ nghĩa nam quyền vọng tưởng, mơ mộnghão huyền sao? Thật ra, trước đây khi tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-sau-ly-hon/44753/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.