Các thú con có thể biến thành manh vật cũng có thể biến thành hình người, hơn nữa có lẽ là do thiên tính của động vật hoang dã, mới sinh ra chưa được bao lâu, nguyên hình của các bé đã nhanh chóng cứng cáp hẳn lên, ở hình người còn cần người lớn bế trong tay chỉ lo đói, lo lạnh thì nguyên hình đã có thể bò tới bò lui khắp nơi, nghịch tung trời.
Vì thế chuyện cho các bé bú sữa cuối cùng cũng không cần điều động cả nhà tới bế đút nữa, mỗi lần các thú con muốn uống sữa, chỉ cần biến về nguyên hình giống ba ba Tô Ngọ, sau đó cả một đám nằm quanh đĩa sữa, ngoan ngoãn liếm liếm uống sữa là được.
Chỉ có bé năm ngoan nhất, cũng là mềm mại nhất bởi quá đói mà cuống cả lên, cơ thể quá mềm mại, mới đầu còn lăn tọt vào trong đĩa sữa, Viêm Phi Ngang trông ở bên cạnh bị dọa sợ quá chừng, đành phải ôm bé trong lòng bàn tay, tìm một cái xilanh sạch sẽ đút cho bé ăn —— vốn muốn để bé biến về hình người dùng bình sữa đút nhưng lại lo một đứa biến hình, mấy đứa khác cũng sẽ biến về theo nên đành thôi.
Còn chưa tới đêm 30, ngày hôm sau Viêm Phi Ngang còn phải tiếp tục đi làm, mặc dù anh không hề trưng cái vẻ mặt gặp ai cũng cười đắc ý nhưng trên người mơ hồ cũng có thể nhận ra được điều gì đó.
Đáng tiếc mỗi lần tới ngày lễ ngày tết Cục 9 luôn bận rộn nhất, trên dưới Cục 9 bận tới chân không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-sau-khi-ket-hon-cua-chuot-manh/2501705/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.