Ngoài việc tự dưng lại gặp phải một cái người kì cục không hiểu ra làm sao, thì trong đoàn phim chơi vẫn rất vui, đặc biệt là nơi này tuấn nam mỹ nữ cực nhiều, dù là sửa mặt hay chưa sửa mặt, chỉ cần nhìn không kì quái thì Tô Ngọ đều thích nhìn.
Buổi tối, mèo đen nhỏ muốn ở lại trong khách sạn mà đoàn phim sắp xếp cho hồ ly, Tô Ngọ mới vừa cùng Phi Ngang làm đến bước cuối cùng, chính là lúc khó tách dời nhau ra, có phần muốn về nhà, nhưng trong ba người họ, có hai người đều ở lại, Tô Ngọ hơi ngại, không dám nhắc tới chuyện muốn về.
Cũng may chạng vạng hôm đó, trong lúc cậu đang xoắn xuýt, Viêm Phi Ngang lại chủ động gọi điện thoại tới hỏi cậu đang ở đâu, sau khi biết được vị trí cụ thể rồi, không bao lâu sau đã lái xe tới đây.
“Phi Ngang!” Tô Ngọ thấy anh bước từ trên xe xuống, vui sướng nhào vào lòng anh, trên mặt Viêm Phi Ngang cũng không nhịn được mà nở một nụ cười, xoa xoa đầu cậu, “Nhớ anh không?”
“Nhớ! Rất nhớ anh!” Đôi mắt to sáng lấp lánh của Tô Ngọ nhìn lại anh, hai tay ôm chặt lấy cái eo rắn chắc của anh, sau đó lại nhớ tới tối ngày hôm ấy anh nằm trên người cậu, làm chuyện như vậy như vậy, mặt dần dần đỏ lên.
Viêm Phi Ngang hôn lên trán cậu một cái, “Anh cũng rất nhớ em.”
Tô Ngọ đỏ mặt vui vẻ hài lòng, kéo anh đi gặp mèo đen nhỏ và hồ ly, dọc đường còn mặt mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-sau-khi-ket-hon-cua-chuot-manh/2501678/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.