Lúc này Viêm Phi Ưng mới nhìn rõ cậu bé ngồi cạnh em trai mình, anh nhớ trước đây em trai có từng nhắc tới một cậu bé đã cứu mạng mình, kết quả nãy giờ anh chỉ mải nói chuyện trong nhà với em trai, quên không chào hỏi cậu, chợt cảm thấy vô cùng thất lễ.
“Xin chào, cậu chính là Tô Ngọ tiên sinh sao? Tôi là anh hai của Phi Ngang, Phi Ngang đã từng nói về cậu với chúng tôi, cậu đã cứu mạng nó, cả nhà tôi đều rất biết ơn cậu.” Viêm Phi Ưng rất nghiêm túc nói cảm ơn với cậu, cũng theo thói quen đưa tay ra muốn bắt tay cậu.
Tô Ngọ thấy anh trai Phi Ngang nói chuyện với mình, nhất thời càng thêm căng thẳng, cậu lời nào cũng không nghe rõ, chỉ nghe thấy mỗi câu “Phi Ngang đã từng nói về cậu với chúng tôi”, trong lòng nhất thời vừa mừng vừa sợ, căng thẳng lại vui mừng đáp: “Chào chào chào anh, anh hai, em là Tô Ngọ, em đang theo đuổi Phi Ngang làm bạn đời, mong mọi người có thể giúp đỡ em.” Cậu nói xong còn đứng lên muốn cúi người chắp tay với anh, ai ngờ bởi vì quá kích động quên mất mình còn đang ở trong xe, vừa đứng lên, đầu nhất thời cộc vào nóc xe, một âm thanh vang dội phát ra.
Viêm Phi Ưng: “…”
Viêm Phi Ngang: “…”
Viêm Phi Ngang vội vàng kéo cậu ngồi trở lại vị trí, còn giơ tay ra xoa đầu cho cậu, xác định là không bị thương rồi mới yên tâm. Tô Ngọ bị cộc đầu cảm thấy bộ dáng của mình quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-sau-khi-ket-hon-cua-chuot-manh/2501562/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.