Trở lại công ty, vào thang máy tôi liền nhìn thấy Trần Kiệt, khi hắn thân mật vươn tay ôm lấy bả vai tôi, mấy đồng nghiệp khác trong thang máy đều dùng ánh mắt khác thường nhìn về phía chúng tôi. Vừa định nghiêng người tránh đi tay Trần Kiệt, lại đột nhiên nhớ tới chuyện hôm qua hắn thỉnh cầu tôi giả làm bạn gái hắn. Nhưng mặc dù như thế, trong lòng vẫn cực kỳ không được tự nhiên: "Trần đại ca, chào buổi sáng" . Nói một câu bắt chuyện, tôi nhích về phía trước nửa bước, chỉ vì để cho chính mình đừng dựa vào hắn thân cận quá. Nhưng Trần Kiệt lại không hề kiêng dè, hắn cúi người xuống kế bên tai tôi nói khẽ: "Gọi anh tiểu Kiệt là được rồi" . Giọng nói cực kỳ dịu dàng, hơn nữa vừa đúng làm cho tất cả mọi người trong thang máy nghe thấy hắn nói gì. Tôi cảm giác như có mũi nhọn ở lưng, cửa thang máy vừa mở, tôi liền cuống quít đi ra, thầm muốn nhanh thoát khỏi cục diện không được tự nhiên này.
Buổi trưa, tôi từ chối thỉnh cầu mời tôi ăn cơm của Trần Kiệt: "Thực xin lỗi, hôm nay em...... muốn ăn cơm một mình" . Nói xong, sau khi hướng Trần Kiệt thật có lỗi mà cười cười mới xoay người rời đi.
Thỉnh cầu giả làm bạn gái tôi có thể đồng ý, nhưng hiện tại đã trải qua chuyện tối qua nên không thể, thật xin lỗi. Trần Kiệt cũng không làm khó tôi, hình như hắn biết rõ hôm nay tâm tình của tôi không được tốt. Giống như mấy ngày trước, tôi một người đi tới nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-sau-khi-chet/2952744/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.