Đột nhiên, một tiếng đàn piano dễ nghe truyền vào tai tôi. Xoay người, không biết từ lúc nào bọn học sinh đều đã đứng qua một bên, còn Hoa Tiện Lạc thì đang đứng chính giữa. Nàng đứng nhón chân, hai tay giơ lên cao, giống một con... đúng, là thiên nga. Theo sự dìu dặt của âm nhạc, nàng thể hiện từng kỹ thuật múa duyên dáng chầm chậm và chuẩn xác về phía các học sinh đứng một bên. Đúng là người khiêu vũ trời sinh, tôi không khỏi thầm nghĩ như vậy.
Đúng chín giờ tan học.
Bọn học sinh bắt đầu lục đục rời đi, từng cô bé chạy đến trước mặt Hoa Tiện Lạc chào tạm biệt xong mới chịu đi về. Thầy Trình dọn dẹp xong mấy bản nhạc, nhưng vẫn chậm chạp chưa chịu rời đi, anh ta đứng bên cạnh Hoa Tiện Lạc, ấp úng muốn nói gì đó.
"Thầy Trình, " Hoa Tiện Lạc mở miệng trước, "Gặp lại sau".
"Cô, cô Hoa, " Thầy Trình lại ngượng đỏ mặt, nói, "Hay là chúng ta, chúng ta đi ăn khuya đi, tôi mời".
Hoa Tiện Lạc mỉm cười: "Thật xin lỗi, tôi phải về nhà gấp, anh cứ đi đi".
"Ơ...". Vẻ mặt thầy Trình thất vọng, "Vậy, vậy cô nhớ cẩn thận, tôi đi trước".
Trong phòng vũ đạo trống rỗng chỉ còn có hai người... Không đúng, chỉ còn một người là Hoa Tiện Lạc, và một con ma là tôi. Hoa Tiện Lạc nhìn thầy Trình rời khỏi phòng học, sau đó xoay người đi đến căn phòng nhỏ, có lẽ là đi thay quần áo. Tôi nhìn Hoa Tiện Lạc mặc dù đã dạy một lớp như vậy, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-sau-khi-chet/2952699/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.