Nghe xong câu hỏi của tôi, Tả Y Y há to miệng, hơn nửa ngày mới lắc đầu : "Nhạc Phạm, sao vấn đề giống nhau cậu luôn muốn hỏi nhiều một lần vậy? Là bản thân cậu trí nhớ không tốt, hay cậu căn bản không muốn nhớ mỗi khắc nào giữa bọn mình? "
"Hả?" Tôi nhất thời phản ứng không kịp.
"Trước kia cậu đã hỏi tớ vấn đề này". Nàng thản nhiên nói.
"Có sao? " khóe miệng tôi giật giật, "Vậy... cho dù là có, cậu phản ứng cũng thái quá đi, có phải là... dì cả hỏi thăm không? " (dì cả: là thời kỳ đèn đỏ của chị em phụ nữ ấy )Vừa rồi còn rất tốt, nhưng bây giờ lại nổi trận lôi đình như vậy. Chỉ hỏi nàng có nghĩ rằng trên thế giới có linh hồn hay không mà thôi, sao lại giống như hỏi vấn đề tư mật nhất không thể cho ai biết của nàng vậy, đúng là vừa hỏi liền kích khởi lửa nghìn trượng.
Tả Y Y lại khẽ cười một tiếng, nhưng ngay sau đó ngửa đầu một hơi cạn sạch rượu còn lại trong ly.
" Y Y, cậu không sao chứ?" Tôi thấp giọng hỏi, không dám dùng giọng đùa nữa.
Nàng lắc đầu, hỏi ngược lại: "Còn cậu, cậu cho rằng trên thế giới có linh hồn hay không? "
"Ặc", tôi sờ sờ cằm, "Nói như thế nào đây nhỉ... ngày hôm qua, tớ nhặt được một cuốn nhật ký".
Tả Y Y giống như không hiểu tôi đang nói cái gì, nàng xoay đầu lại liếc nhìn tôi, nhưng ngay sau đó lại gọi nhân viên phục vụ tới rót thêm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-sau-khi-chet/2952683/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.