*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mở mắt, trần nhà trắng như tuyết sáng rực lên dưới ánh nắng lọt vào phòng, Cố Ngôn đưa tay xoa xoa con mắt chua xót, hình như hắn đã khóc, nhưng không nhớ rõ có phải là do tối qua mơ cái gì hay không.
Chậm rãi ngồi dậy trên giường, tất cả xung quanh thật xa lạ, mãi hơn phút sau, hắn mới nhớ ra hắn đang ở trong khách sạn suối nước nóng. Hắn tham gia chuyến du lịch Nhật Bản ngắn hạn, chạng vạng ngày hôm qua mới đến trọ ở đây.
Cách thời gian tập hợp còn một lúc, Cố Ngôn không muốn đợi trong phòng, liền thay quần áo ra ngoài, tất cả xung quanh mang đến cho hắn một cảm giác xa lạ lại có chút quen thuộc, nói là du lịch, hắn nhưng hoàn toàn không tìm được một chút cảm giác, hình như cả lý do vì sao tới nơi này cũng không nhớ nổi.
Ra khách sạn, hắn đi dọc theo đường phố, rõ ràng không có chỗ cần đến, nhưng lại giống như bị cái gì dẫn dắt. Thời điểm đến một đền thờ, bốn phương một mảnh yên tĩnh, như thể chưa bao giờ bị người quấy rầy.
Vào lúc này mùa hoa anh đào đã sớm qua, Cố Ngôn như là bị một mảnh phấn diễm trong ký ức kia triệu hoán, chậm rãi đi tới dưới gốc anh đào phía sau đền thờ kia.
Đứng dưới tán cây, hắn ngẩng đầu lên, cảnh tượng hoa anh đào như tuyết bay rải rác không ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-san-thu-he-liet-chi-bao-ho-lot-da/2322544/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.