*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Máy bay chậm rãi hạ cánh, tiếng gầm rú ù ù làm Cố Ngôn cảm thấy đầu đau kịch liệt cùng một trận phiên giang đảo hải trong bụng. Sống hơn ba mươi năm, đây là lần đầu tiên Cố Ngôn say đến mù mịt. Tình trạng này kéo dài không ngừng gần như từ lúc cất cánh. Thật vất vả đến mục tiêu, sắc mặt hắn xanh mét, đầu đầy mồ hôi lạnh, ruột gan như loạn thành một đống. Trong lòng an ủi cũng may mình không nôn ra, nhưng người còn chưa xuống máy bay, hắn đã biết thế nào là cái mà khách du lịch thường nói: Thực cmn đúng là tiêu tiền tìm tội!
Ngồi một hồi, chờ cho đến lúc hành khách đi ra gần hết, hắn mới đứng lên cầm túi hành lý duy nhất, hơi lảo đảo đi về phía cửa ra. Ngoài cabin, nhìn khắp nơi đều là tiếng Nhật, hắn mới thực sự có cảm giác đang ở nước ngoài.
Tuy rằng, đây là một chuyến đi thật thương tâm.
Cố Ngôn là một thợ sửa xe, tự mình mở cửa tiệm, miễn cưỡng có thể coi như có chút thu nhập. Ngũ quan đoan chính, dáng người rắn chắc, nhìn qua cũng coi như một bộ anh tuấn. Cha mẹ Cố Ngôn sinh hắn khi đã lớn tuổi, nên khi hắn hơn hai mươi đã bắt đầu thúc giục chuyện kết hôn cho bọn họ sớm được bế cháu. Nhưng Cố Ngôn như trời sinh không có duyên với phụ nữ, thẳng đến hai mươi tám, chín tuổi mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-san-thu-he-liet-chi-bao-ho-lot-da/2322522/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.