Trong hành lang tối om, hai bóng hình cao thấp đang chầm chậm tiến lên. Vì hành lang không rộng rãi, hai người đi theo hàng một, người trước người sau.
Hiện tại, Tống Thừa Nhiên cảm thấy đầu óc nóng ran, yết hầu khẽ di chuyển lên xuống, rõ ràng là sự bộc lộ cảm xúc căng thẳng.
Cảm giác này khác hẳn với lần anh một mình lên cầu thang trước đây, giờ Lâm An đang đi phía trước, anh chỉ cần ngẩng đầu là có thể nhìn thấy đôi chân của cô.
Tư thế của Tống Thừa Nhiên vẫn thoải mái tự nhiên, nhưng chỉ mình anh biết, bên phía cơ thể gần Lâm An đã cứng đờ.
Ở nơi ánh mắt anh không với tới, Lâm An cũng cảm thấy mình rất không tự nhiên.
Cô cắn môi dưới, cố gắng khiến mình bình tĩnh hơn, nhưng không ngờ cổ bỗng cảm thấy đau nhói.
Đó là muối.
Cô mặc nhiều lớp áo, cảm thấy nóng nên đã hơi mở cổ áo ra, lộ ra cổ, không ngờ rằng khe hở như vậy lại bị muỗi chui vào.
Lâm An sờ vào chỗ đau, trong lòng thắc mắc không biết mùa đông như thế này sao còn có muỗi đi kiếm ăn.
Đến trước cửa căn hộ, Tống Thừa Nhiên vẫn không dám ngẩng đầu lên, chỉ nghe thấy tiếng xào xạc, Lâm An đã mở cửa.
Lâm An ở cửa thay giày, hơi căng thẳng nói một câu: "Vào đi."
Cô chu đáo mang cho Tống Thừa Nhiên một đôi dép bông, là dép dành cho nam.
Lông mi đen của Tống Thừa Nhiên khẽ run rẩy, nhưng vẫn tỏ ra bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-rung-dong-cua-bac-si-tong/3720472/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.