Con đường nhỏ hẹp trong rừng, quanh co, âm u đáng sợ. Ánh trăng bị những đám mây đen dày đặc che phủ, chỉ xuyên qua được một lớp ánh sáng mờ mịt.
Trong đó, có một bóng đen đang từ từ tiến bước trong rừng.
Khi Lâm An tỉnh lại, trước mắt cô là một màu đen tối. Cô tưởng rằng mình bị vấn đề về thị lực, suýt nữa đã kêu lên.
Nhưng cô nhanh chóng nhận ra có cái gì đó đang che phủ đầu mình, và mình bị trói vào một vật gì đó đang di chuyển.
Khi cố gắng cử động tay, Lâm An phát hiện đôi tay mình bị buộc chặt ra sau lưng. Cô hít một hơi thật sâu, nhưng trong lòng dần dần bình tĩnh lại, cô nhớ lại những gì đã xảy ra trong rừng trước khi ngất đi.
Thẩm Nhẩt.
Lâm An bỗng cảm thấy đầu mình đau nhói, sao cô lại không nhớ Thẩm Nhất là cảnh sát, biết đâu anh ấy đang thực hiện một nhiệm vụ bí mật.
Cô tự mắng mình vài câu ngốc nghếch, lại lén lút đi theo sau lưng Thẩm Nhất.
Ngay sau đó, cô lại nghĩ đến Tống Thừa Nhiên.
Còn anh ấy thì sao? Có phải vẫn đang giận dữ, hoàn toàn không biết cô gặp chuyện không?
Lâm An lặng lẽ thở dài, chỉ cần nghĩ đến những lời của Tống Thừa Nhiên, lòng cô lại thấy nặng nề khó chịu.
Bất ngờ, thân thể cô bị lắc lư một cái, như thể người khiêng cô vấp phải đá.
Lâm An không khỏi cảm thấy lo lắng, liệu cô có bị bắt cóc không?
Cô bị khiêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-rung-dong-cua-bac-si-tong/3718669/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.