Lâm An vội vã chạy về phòng, vừa đóng cửa lại, cô như mất hết sức lực. Cơ thể dần trượt xuống theo cánh cửa, đầu óc rối bời như bột hồ đặc quánh.
Sự nhiệt tình dũng cảm trong lồng ngực cũng biến mất hoàn toàn, chỉ còn lại cảm giác xấu hổ và lúng túng.
Rõ ràng mục đích của hành động lần này là để chiếm được Tống Thừa Nhiên, mới chỉ vừa thành công được một chút, sao cô lại như quả bóng xì hơi, không còn dám làm gì bừa bãi nữa.
Một cơn gió lành lạnh từ ngoài cửa sổ thổi vào, khiến cô rùng mình.
Lâm An cúi xuống nhìn và nhận ra dây áo lót màu đen trên người đã đứt một bên trong lúc giằng co.
Trong đầu cô như có tiếng sét đánh ngang qua, gương mặt càng thêm u sầu.
Không hề có niềm vui như mong đợi, thay vào đó cô lại cảm thấy mình mất mặt vô cùng.
Hôm sau, Lâm An sống cực kỳ cẩn trọng, làm việc còn chăm chỉ hơn bình thường rất nhiều. Cô sợ lỡ tay mắc lỗi gì đó sẽ khiến Tống Thừa Nhiên chú ý.
Khi báo cáo tình trạng bệnh nhân vào buổi sáng, Lâm An thu mình vào một góc, nói nhanh cho xong, cố gắng giảm sự hiện diện của mình đến mức tối đa.
Nhưng ai ngờ Tống Thừa Nhiên chẳng thèm liếc nhìn cô, càng không có phản ứng gì lạ.
Hôm qua cô đã làm ầm ĩ đến thế, vậy mà Tống Thừa Nhiên vẫn dửng dưng như không.
“Haizz…” Lâm An khẽ thở dài, vẫn chưa thoát khỏi dòng hồi tưởng thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-rung-dong-cua-bac-si-tong/3717445/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.