Bình minh, bầu trời dần dần sáng lên.
Vài tia nắng mỏng manh như tấm lụa xuyên qua rèm cửa, chiếu vào trong phòng, làm nổi bật dáng vẻ yên bình của cô gái đang say ngủ trên giường.
Những ánh sáng lung linh đong đưa trên khuôn mặt cô, kích thích cô từ từ mở đôi mắt mơ màng.
Cô nhìn quanh căn phòng trống trải trước mặt, cùng với những đồ vật quen thuộc xung quanh, mới dần nhớ ra đây là nơi mình đã sống suốt nửa năm qua.
Cô tên là Lâm An, một y tá nhỏ của bệnh viện tổng hợp thành phố. Dù tính tình không thể gọi là thông minh lanh lợi, nhưng mỗi ngày cô đều làm việc chăm chỉ, công việc cũng tạm ổn.
Nửa năm trước, vào một ngày nọ, bà hàng xóm Tống lão thái đã dọn đi hơn mười năm bất ngờ nhờ người đến tìm cô, hỏi rằng cô đã có bạn trai để kết hôn chưa.
Lâm An tuy thấy câu hỏi của bà Tống có chút kỳ lạ, nhưng cô vẫn thành thật trả lời.
“Bà ơi, cháu vẫn chưa có bạn trai đâu ạ.”
Vì lúc nhỏ Lâm An thường xuyên sang nhà họ Tống ở bên cạnh chơi, cô rất được lòng bà Tống, một bà lão sống một mình.
Dù sau này bà Tống chuyển đến khu vực xa xôi trong thành phố, bà vẫn thỉnh thoảng gọi điện cho Lâm An.
Nghe Lâm An trả lời, bà Tống cười, nếp nhăn trên mặt càng hằn sâu hơn: “Đứa bé ngoan, lần này bà đến để giới thiệu hôn sự cho cháu đấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-rung-dong-cua-bac-si-tong/3717443/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.