Hai đầu lưỡi dây dưa gắn bó với nhau như môi với răng, Hàn Ba không để Giang Cửu Vĩ có nhiều thời gian để thở, hắn thầm muốn từ đôi môi mềm mại ấm áp của Giang Cửu Vĩ mà đòi lại dày vò trong khoảng thời gian này. Hắn vô cùng biết ơn do dự cuối cùng của mình, cũng vô cùng biết ơn bản thân đã có dũng khí mở cánh cửa ra một lần nữa. Người không có dũng khí bỏ trốn khỏi nơi này của Giang Cửu Vĩ, lún xuống quá sâu mà lại không muốn tự giải thoát, là hắn.
Nước mắt Giang Cửu Vĩ chảy mãi không ngừng, nhưng cậu vẫn rất cẩn thận che chở bàn tay đang bị thương của Hàn Ba, gần như để nó vẫn duy trì tình trạng bất động, như vậy đau đớn cũng sẽ giảm đi không ít.
Hàn Ba nhẹ buông đôi môi mình đang mút trên miệng. Hắn hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi lúc nghe thấy Giang Cửu Vĩ thông báo, linh hồn hắn như lãng đãng bay đến vút lên bầu trời. Thời điểm đó chỉ có tự mình cảm nhận mới biết nó tuyệt vời đến mức nào.
Đôi môi Giang Cửu Vĩ mềm mại mà ấm áp, hắn nếm được một lần thì lại muốn nếm tiếp lần thứ hai, thứ ba. Nhưng Giang Cửu Vĩ lại chuyển mắt lảng tránh làm hắn bắt đầu lo lắng, có phải là mình nhất thời mơ màng hay không? Tất cả những chuyện xảy ra vừa rồi đều là do chính mình đang ảo tưởng? Vừa nghĩ như vậy, hắn lại bị dọa đến toát mồ hôi lạnh. Đến khi nhìn thấy Giang Cửu Vĩ cẩn thận che chở cho tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-quan-sat/1354505/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.